Nhỏ cùng đám bạn thân vừa đi và 8 ngang qua sân bóng rổ thì tụi bạn hét lên.
-Ê, gì thế mày làm tao hết hồn -nhỏ hét
-Hoàng Tử kìa tụi bây đẹp trai dễ sợ -1 con bạn của nhỏ hét lên
-Gớm nhìn mặt mày cứ như …….. -nhỏ chưa nói hết câu thì cũng miên man ngắm Hoàng Tử. Có người đẹp vậy sao -nhỏ nghĩ thầm- dẹp 1 cách lạnh lùng
-Gớm quá nhỏ cã dãi, hết giờ rồi kìa -nhỏ nói rồi chạy biến
-Làm gì cóa –con bạn nhỏ phụng phịu –á con này đứng lại-
nhỏ bạn hét lên rượt theo nhỏ
=============
-He he trốn đây chắc con nhỏ hok biết đâu -nhỏ nghĩ thầm
bỗng nhỏ tháy coá 1 người đứng bên bờ hồ nhìn xa xôi.
-Êu, anh hokphải là Hoàng Tử sao, seo lại đứng đây-nhỏ bạo dạn bước tới
Hoàng Tử lạnh lùng bước đi, hok nói 1 câu
-Này-nhỏ chạy theo níu áo Hoàng Tử
-Cô làm cái gì vậy, bỏ ra –Hoàng Tử hét
-Anh đồng ý thì tôi mới bỏ
-Đồng ý chuyện gì –HT bực mình
-Thì anh cứ đồng ý đi
-Cô khôn nhỉ-Hoàng tử nói ròai lấy tay bóp chặt cổ tay nhỏ
-Á,đau quá, sao cậu ác zạ -nhỏ vừa ôm cổ tay mếu máo
-Ai bảo cô hok biết điều – Hoàng Tử bước đi, bc chân thật ngạo mạn
-Anh …làm bạn trai tôi nha -nhỏ chạy theo đề nghị
-……………-Hoàng Tử hok nói gì típ tục bc đi cậu quá quen với việc này rồi
-…..hok bạn trai thì người yêu-^^
-…………………-HT hok nói gì nhưng cười thầm
-……………. Hok thì tôi với anh làm 1 cặp cũng dc
-Cô hâm hả -Hoàng tử phán 1 câu rồi bỏ đi
-Nhất định tôi sẽ làm cậu thik tôi, để đó mà xem-nhỏ hét lớn cho HT nghe rồi quay lưng chạy
RẦM !!!!!!
Hoàng tử bất giác quay lại, thì ra do chỵa nhanh nhỏ “vấp cục đá” nên ngã ke ke
-Ha Ha trông cô thật ngu ngốc –Hoàng Tử cười lớn rồi bỏ đi
Ê, sao cứ cười 1 mình thế -Phong đập vai cậu
-Àh, hok có gì vui thì cười
-Hơ, hâm
Còn về phiá nhỏ
-Làm gì mà tàn tạ thế này-con bạn hỏi thật lòng
-hok sao vấp cục đá ấy mà
-Tao tưởng mày treu đùa mấy chàng nên bị ăn quả đấm chớ
-Thôi hok đùa với mày nữa, tao vừa gặp ……- nhỏ đang nói thì im bặt
-“nếu nói ra chắc bọn nó fhen tị chết mất”-nhỏ nghĩ thầm
-….gặp ai -bọn bạn hỏi
-gặp……. mụ giám thị ha ha
-Con nhỏ này mày giám giỡn mặt tụi tao hả
-Á, em đâu giám tha cho em – nhỏ kêu lên thảm thiết vì bị tụi bạn ..thọc lét khà khà
Tan học Hoàng Tử có xe riêng hẳn hoi đưa đón.
Sau buổi cơm tối Hoàng tử lên phòng….. viết nhật kí
Ngày….tháng….năm….
Hôm nay mình gặp 1 cô nhỏ ngốc nghếch hok thể ta
Rất giống Vũ.
Mình bắt đầu thấy thú vị với cô nhóc này roài
Hok biết cô nhóc sẽ làm gì để mình thik, cô nhóc thật ngớ ngẩn
Thẩy quyển sổ lên bàn Hoàng Tử chìm vào giấc ngủ sâu
Trông thật là bình thản, thật đẹp
==============================
-anh Vũ ơi cho em cùng với -nhỏ hét theo ( hôm nay dậy trễ ạ)
-hok đi xe dạp nữa àh
-Thôi mà, cho em đi cùng zới trễ giờ roài
-Vào đi –Vũ mở cửa xe cho nhỏ chui vào
————————————————-
-Chào anh, em đi trước nhá -nhỏ vừa chạy vừa nói
-Ê quên vở này-Vũ gọi với theo
-Ơ-nhỏ chạy lui và dc tặng nguyên 1cái cốc vì cái tật lanh chanh
-Ê, ai thế -Thiên hỏi
-Em tao, tới đủ hết chưa
-còn thiếu Hoàng Tử
-Ừa đợi nó tới rồi cùng đi ăn sáng lun
-uhm, chán quá mày ơi –Phong bắt đầu kêu ca
-cái gì mà chán-Vũ giật mình quay qua Phong
-thì chán
-chán sao
-thì thế
-thế sao?
-đâu có sao
-mày, hâm -bực mình trước lối nói nửa nạc nửa mỡ của thằng bạn Vuc phán 1 câu rồi quay đi, nếu đứng lại chắn chắn sẽ có chiến tranh
-Á nhầm cặp, đây là cặp anh Vũ mà -nhỏ thốt lên rồi chạy qua lớp của Vũ (lớp của Hoàng Tử lun).Nhỏ hok dám vào trong mà chỉ thầm thà thầm thụt ở ngoài nhìn vào.
-Này –có 1 người đứng sau lưng kêu làm nhỏ giật mình ngã oạch.
-Ui da, đau quá -nhỏ than
-này đừng chiếm lối đi thế chứ, đứng dậy
-Anh làm tôi ngã rồi còn…..-nhỏ ngẩng lên thì nhận ra klà Hoàng Tử
Hoàng Tử nở nụ cười nửa miệng rồi đưa tay ra
-Làm gì -nhỏ vẫn còn tình trạng say
-Trông cô ngố quá đi, đưa tay tôi đỡ dậy
Nhỏ đưa tay đứng dậy thì hoàng tử thả tay làm nhỏ rớt oạch lần nữa nhưng lần nay còn nặng hơn lần trước hic
Tụi con gái lớp khác đã tập trung ra ngoài từ lúc nào đứng ôm bụng cười làm nhỏ xí hổ ghê gớm.Nhỏ tức khí đứng dậy lấy cặp…… đập vào đầu Hoàng Tử rồi chụp lấy cái cặp trên bàn ( của anh nhỏ trời ạ ):
-Hứ ( nhỏ hok sợ Hoàng tử ghét sao)
-Cái con nhỏ này- Hoàng Tử thốt lên –“trời ơi nhục quá bị một con nhỏ như vậy”-Hoàng Tử nghĩ thầm
Còn nhỏ lập tức được đưa bàn mổ của những nàng buôn dưa lê bán nước…mắm
Axxxxxx, tức dễ sợ-nhỏ lỡ tay quăng cặp lên bàn nhưng hok hỉu sao nó lại hạ cánh….. trên đầu con bạn thân đang gặm bánh mì làm nó rớt cả cái bánh đang ăn dở.Lập tức sau đó nhỏ hỉu rằng nguy hiểm đang ập đến và vụt chạy
-Giang kia, nhà ngươi đứng lại cho ta –con bạn của nhỏ ( tên Linh nhé) cầm cặp chạy theo nhỏ quyết định phục thù
-Véooooooo-cái cặp bay thẳng nhỏ chỉ biết ôm đầu nhắm mắt
-Sao thế nhỉ -nhỏ nghĩ thầm mở mắt –cái cặp đâu rồi?
-Thưa cô nó ở đây -1 giọng con trai lên tiếng giọng đầy căm phỡn gàn như lập tức sau đó nhỏ quay đầu bỏ chạy nhưng thật xui cho nhỏ cậu ta đã nhanh chóng kéo áo nhỏ lại.
-Sao thế định chuồn àh- Phong nói ( cao hơn nhỏ nửa cái đầu nhưng thua HT, HT hơn nhỏ hẳn cái đầu cơ^^ )
-Đâu coá, tôi đâu có ném đâu con bạn tôi đó chứ -nhỏ chối
-Bạn cô đâu
-Nó -nhỏ chỉ tay ra đằng sau mà hok biết nhỏ bạn đã chuồn từ đầu
-Vậy để tôi đền cho anh nhé -nhỏ nở một nụ cười nửa miệng y hết hoàng Tử nụ cười này làm người ta cảm thấy hoang mang và Phong hok phải là ngoại lệ
-Cô định đền gì –Phong hỏi
-Đền cái này nè – nhỏ giựt cái cặp từ tay Phong rồi ….. tặng cho cậu 1 cái đập nữa ( sax chơi ác wé )
-Cô –Phong chưa kịp đuổi theo thì nhỏ đã chạy biến ( nhỏ hok bít võ nhưng giỏi …chạy )
-Ê, sao thế, sao ôm đầu thế này – Vũ từ đâu đi tới “ân cần” hỏi
-Hok sao, hơi nhức đầu chút thôi mà – Phong hok dám nói thật bị một đứa con gái đập nhục chết
Mới vào lớp Vũ cũng thấy Hòang tử ôm đầu (bị nhỏ đập đó)
-Ê, mốt mới hả hai người – Vũ quay qua phong rồi lại quay qua Hoàng Tử .
-Hả sao cậu cũng …-hai người đồng thanh chỉ nhau
-Trời ạ
-Thoai cô vào lớp rồi kìa
==============================
Vừa vào lớp cô đã thấy có gì bất thường , hai chàng hoàng tử thường ngày đang dán hai cái băng y tế trên đầu mặt thì bừng bừng sát khí.
—————————————-
Ngày… tháng… năm….
Cái con nhỏ đó ( mình chưa biết tên ) hôm nay đã dám đập vào đầu mình trước mặt mọi người nhục quá
Mình sẽ làm cho nhóc đó thừa sống thiếu chết.
Nhưng từ khi gặp con nhỏ đó mính quên hết chuyện gia đình.hok biết cái mụ đó có đối xử tốt với chị hai hok, mình ghét lun cả thằng con mụ
————————————————–
Hôm nay Hoàng Tử lại nhận được cả một đống thư, theo thường lệ Hoàng Tử dã vứt hết rồi nhưng lần này thì hok Hoàng Tử bỏ vào cặp để tối về đọc giải trí ngày mai hok đi học mà.
Còn nhỏ hôm nay thì nhận được một bức thư làm wen ngày mai là Phong làm nhỏ hơi khó lựa chọn thường thì nhỏ vẫn hay nhận dc thư làm wen kiểu này nhưng lần này thì khác ( hok biết khác chỗ nào )[nhor vẫn chưa biết Phong nhé cho dù đã ‘chạm trán’]
Vừa đến cỏng thì Hoàng tử nhận ra có 1 chiếc xe đời mới đậu ngoài cửa, cậu biết đó là ai.
-Chào ba-Hoàng Tử lạnh lùng
-Sao con lúc nào cũng lạnh lùng vậy Hoàng Tử, mẹ con hok muốn con như vậy đâu
-Ba hok được nhắc tới mẹ -Hoàng tử hét lên
-Thôi được rồi, ba muốn thông báo cho con 1 chuyện, từ nay em con sẽ ở đây để học hỏi con và học cùng trường với con, con có vui hok
-con hok chấp nhận điều đó-Hoàng Tử lạnh lùng đáp
-Con…….-ông Lâm ( tức ba Hoàng tử ) lên cơn đau tim lấy thuoc ra
-thôi được nhưng ba phải dẹp hết đám vệ sĩ cho con –Hoàng tử đáp rồi lên phòng.
———————————————————–
Thả mình trên giường Hoàng Tử nghĩ về mẹ rồi thiếp đi lúc nào hok hay, lúc tỉnh dậy thì dã 6h tối.Hoàng tử vừa bước xuống lầu thì có một người ngồi sẵn ở bàn ăn đợi cậu.
-Chào anh -cậu bé cười chào Hoàng Tử
Hoàng tử không đáp ngồi xuống
Bữa ăn bắt đầu trong không khí nnặng nề, hok một lời nói
-Em biết anh ghét em -cậu bé e dè lên tiếng
-cậu biết hế thì tốt
-Nhưng anh hok cần phải vậy chứ
-Mắc kệ cậu tôi quen thế này rồi-Hoàng Tử bỏ đũa rồi bỏ lên lầu
-Tại sao chứ anh ghét tôi đến thế sao-cậu bé đau khổ nghĩ thầm từ nhỏ cậu chẳng bao giờ chiếm được tình cảm của ba.
Cậu và mẹ luôn phải chịu đự ng vì đơn giản Hoàng Tử ghét cậu và mẹ cậu nên ông Lâmhok bao giờ dành trọn tình cảm cho 2 người mà chỉ lo bù đắp cho Hoàng tử
Luon là anh, anh là gì chứ tại sao mẹ tôi lại phải đau khổ chứ, tất cả chỉ tại anh
———————————————————
Hoàng Tử lấy những bức thư ra đọc bát chợt lướt qua thấy một người hok đề tên ngoài thư.
Bức thư rất thú vị tóm lại là bức thư nói cô ấy sẽ làm Hoàng tử yêu cô ấy ( wen hok), bức thư có kém cả ảnh là nhỏ chụp với anh nhỏ
Ngày…tháng….năm…….
Cô nhóc gửi thư làm wen mình thì ra nhỏ tên Giang một cái tên rất tinh nghịch giống tính nhỏ, lại còn kèm ảnh nữa thì ra nhỏ là em của Vũ
Hôm nay con của bà gì đó dọn đến ở cùng ,thật qúa. Nếu bố hok đòng ý dẹp bọn vệ sĩ thì con lâu mình mới chấp nhận. Mình ghét bố, ghét thằng đó
Nhỏ cầm cặp đứng đợi tên Phong gì gì đó đến cả giờ đồng hồ giưa trời nắng
-Hừ hừ cậu ta dám giỡn mặt mình -nhỏ nghĩ thầm tôi sẽ bóp nát anh đang hình dung tên Phong đó thì một bóng dáng quen quen bước đến ( tên này chơi ác )
-Cậu hay thật đấy vào quán ngồi để tôi đứng đây chờ cậu giữa trời nắng -nhỏ vừa ngẩng lên thì nhận ra Phong , lập tức nhỏ chạy hết sức
-Đứng lại, nhóc kia –Phong vừa đuôi theo vừa hét làm dân tình giật mình
-WOA -1 đám con gái hét lên –Phong kìa, đẹp trai quá
-Anh ấy đuổi theo ai vậy
-Hok biết, 1 con nhóc xinh xắn
-Tao sẽ cho con nhỏ đó hok có mặt mũi mà nhìn anh Phong nữa tưởng đẹp mà đi dụ dỗ trai hả
Đó là tnình cảnh trong xóm nhà lá còn đây là ở ngoài
Cuộc chạy đua vẫn tiếp tục, coi chừng nhỏ ơi đụng cột điện
-Ui da-nhỏ ôm đầu chạy
Rầm!!! trời ơi Phong trượt vỏ chuối
-Cô biết tay tôi –Phong nóng mặt trời ơi nhục quá ngã trước mặt mọi người
Nhỏ chạy nhanh thật nhưng Phong có chân dài và sức con gái làm seo hơn con trai
-Bắt được cô ròi nhé, xem cô chạy đi đâu-Phong kéo nhỏ lại
-Thì cậu bỏ tay tôi ra đau quá, mọi người nhìn kìa-Nhỏ hét và đúng là mọi người đang chú ý nhìn thật , Phong thả tay nhỏ ra , nhân cơ hội nhỏ bỏ chạy nhưng lần này thì Phong nhanh hơn nhỏ .Phong kéo tay nhỏ đi theo
-Thả ra thả ra anh tưởng lơn bắt nạt tui hả hu hu -nhỏ hét
-Cô im đi hok –Phong lấy tay bịt miệng nhỏ lại rồi nở nụ cười thiên thần với mọi người làm tất cả choáng lun (trừ tác giả có đeo kính râm sẵn ^^)
Nhỏ cắn thật mạnh và tay Phong làm Phong la oai oái, Phong bất ngờ chụp lấy vai nhỏ định kiss(để nhỏ hok hét nữa ấy mà ) thì nhỏ lấy túi chặn trước mặt .
-định hôn tôi hả, hok dễ thế đâu, cái này tôi xem trên truyện nhiều rồi- nhỏ nói rồi dùng chân đá vào….. chân giữa của Phong hét-đồ dê già-rồi nhỏ bỏ chạy
-Cái con nhỏ này –Phong thốt lên vài lời rồi bỏ đi –đau quá
Và có một người ngồi trên ô tô quan sát từ đâu đến cuối vâng là Hoàng Tử của chúng ta Hoàng Tử khẽ nhếch mép cười khuảy rồi cho lái xe đi
————————————————————————–
Ngày …tháng …năm…
Cô nhóc thật hok đơn giản rất thông minh, dễ thương và lém lĩnh nữa
Hok hỉu sao khi Phong địng hôn nhỏ thì mình cảm thấy hụt hẫn chắc chỉ là ngộ nhận thôi.
Phong có quan hệ gì với nhỏ đó ? thôi mặc kệ
Ngày mai bắt đầu một ngày mới, Hoàng Thiên học cùng lớp với nhỏ hok biết mọi chuyện sẽ như thế nào, thây kệ ra sao thì ra.
-Hộc!Hộc!!!-Nhỏ vừa gắng chạy vừa thở, vâng ạ nhỏ leo tường vào. Vừa chạy nhỏ vừa rủa thầm ông anh của mình vì cái tội hok cho nhỏ đi chung
Zoom vào lớp nhỏ nào, lơp ôn như vở chợ vì một sự việc very đơn giản “có bạn mới chuyển vào lại rất kute “ yep chính là Hoàng Thiên của chúng ta.
RẦM !!! -nhỏ ngã dụi phía sau một cách hok thương tiếc cả lớp nhìn chằm chằm làm nhỏ ngượng chín mặt.
-Xin lỗi- nhỏ lí nhí xin lỗi cái lí do ( ah nhầm phải là Hoàng thiên mới đúng do phóng nhanh vượt ẩu nên nhỏ tông phải Hoàng Thiên vẫn đang đứng ngoài lớp )
-Bạn hok sao chứ – Hoàng Thiên quay lại nhìn nhỏ rồi giơ tay( Hoàng Thiên là con người thế nào? )
Nhỏ thì hình như sợ cái kiểu giơ tay này thì phải ,nhỏ rùng mình nhớ lại chuyện hôm trước trời ạ xí hổ chết đi được.
E dè đưa bàn tay cho Hoàng Thiên , nhỏ ngó quanh mọi người đang nhìn nhỏ chằm chằm. Nhỏ xin cô vào lớp rồi “đấm lưng” cho con bạn dám cười nhỏ .
-Nhìn đủ chưa vậy-Hoàng Thiên lên tiếng mắt nhắm hờ, cô đã xếp cho Hoàng Thiên ngồi cạnh nhỏ
-Hả..? -nhỏ giật mình thấy mình đang ngắm Hoàng Thiên , Hoàng Thiên mang một vẻ gì đó rất giống Hoàng Tử.Quay mặt đi nhỏ hok muốn Thiên thấy mặt nhỏ đang dần đỏ
-Đâu coá chỉ là cậu ngủ nhìn…rất dễ thương…-nhỏ ngập ngừng
Bây giờ thì đến Hoàng Thiên đỏ mặt mắt vẫn nhắm ( nhìn là mún iu liền )
-……..y như con nít vậy đó -nhỏ nói tiếp bây giờ H.Thiên tức roài .
-Cô dám nói tôi là loại con nít ranh hỉ mũi chưa sạch hả ?-Hoàng Thiên bật dậy gằn giọng
-ơ hok anh đừng hỉu lầm , tôi chỉ muốn nói anh thật trẻ con, ah hok…-dường như càng nói nhỏ càng làm mọi chuyện tồi tệ hơn.Hoàng Thiên lúc này trong rất dễ sợ, khuôn mặt đõ dãn ra và cảnh gì thế này Hoàng Thiên ôm bụng cười còn mặt nhỏ nghệch ra hok hỉu mô tê gì
-Ha Ha trông cô thật ngu ngốc –Hòang Thiên chỉ tay vào nhỏ ( câu này quen quá ta)
Dường như nhận ra có chuyện bất thường cô giáo nhẹ nhàng :
-Hoàng Thiên, Giang hai em có thể ra ngoài –cô giáo nhẹ nhàng ( cô cũng sợ thế lực nhà ông Lâm mà )
-Vang ạ -hai đứa lí nhí bc ra vừa đi vừa cãi
*Ngoài lớp:
-Do cậu mà tui bị đuổi ra ngoài, đúng là…….-nhỏ cằn nhằn
-Là gì?-Hoàng Thiên trừng mắt
-Là….. cạu tự hỉu – nhỏ tiu nghiủ
-Cô đừng tưởng tôi là học sinh mới mà bắt nạt nhá
-Hok bít ai bắt nạt ai?
Hoàng Thiên & nhỏ đứng cãi nhau thì Phong đi tới
-Á!-Nhỏ hét lên chaỵ nấp sau lưng Hoàng Thiên
-Cô làm gì vậy –Hoàng Thiên quay lui hỏi
nhỏ hok nói gì điệu bộ lấm lét
-Làm gì trốn giữ vậy, dù sao thì hôm nay cô cũng hok thoát khỏi tôi đâu phải hok cô bé –Phong nói rồi nở một nụ cười
-Anh mà làm gì tôi thì anh tôi sẽ hok tha cho anh đâu
-Ui thế hả, anh cô hok phải Vũ sao, à nó đến rồi kìa-Phong cười (lại cười ) Vũ đi đến quàng vai Phong
-Á, thả ra – nhỏ cố gắng vùng vẫy nhưng …vô ích
-Ê đừng làm đau nó nhá-Vũ gọi theo
-Uh –Phong cười ( ông này hình như thik cười lắm thì phải )
Bao nhiêu ý nghĩ hok tốt hiện lên trong đầu nhỏ ( ám ảnh truyện òy )
Phong thả nhỏ ra khi đã ở một nơi khá vắng vẻ.Phong từ tiến tới còn nhỏ theo bản năng từ từ tiến lui
-Anh định làm gì-nhỏ e dè và đáp lại nhỏ là một cười nửa miệng từ Phong ( nhìn gian quá )
-Á!!!!!- nhỏ hét lên
[hok bít chuyện gì thế nhỉ? thoả sức mà tưởng tượng ke ke ]
Á!!!!!- nhỏ hét lên
-Cái gì vậy –Phong nhìn nhỏ
-Con sâu, lấy…lấy hu hu.. nó cho tôi, hic hic, hu hu -nhỏ vừa hét và khóc làm Phong vừa thấy tội vừa buồn cười (đúng là tình huống dở khóc dở cười )
Phong chạy đến gần nhỏ và ngay lập tức con sau đố hạ cánh ở đâu đó tác giả hok biết (tác giả cũng sợ sâu lúm).
Tuy con sâu đã dc bắt nhưng nhỏ vẫn khóc hok ngừng ( đừng nghĩ là Phong sẽ kiss nhỏ nhé , nhưng nó cũng gần liên quan thoai)
-Cô mà khóc nữa là tôi kiss đó –Phong đe doạ , cái này đúng là hiệu nghiệm thật nhỏ im bặt ngay lập tức
-Tôi…..tôi…-Phong ấp a ấp úng y như gà mắc tóc
Nhỏ bây giờ thì đang quan sát Phong, tóc Nhật ,nhuộm màu hung đỏ ở mái, mũi cao, da cứ nói là trắng hơn con gái , dáng lại chuản nữa
-Chuẩn -nhỏ buộc miệng nói
-Chuẩn gì cơ ?-Phong ngạc nhiên hỏi
-àh hok -nhỏ chợt đỏ mặt-Anh có gì nói thì cứ nói đi
Phong lôi 1 chiếc hộp nhỏ hình trái tim để sau lưng, Phong cầm lấy tay nhỏ làm nhỏ chợt bối rối( đây là lần thứ 3 có người klhác giới [ hok kể ba mẹ anh em họ hàng] cầm tay, lần đầu tiên là Hoàng Tử, thứ hai là Hoàng Thiên [mấy lần bị ngã ấy ])
Sau khi đặt vào tay nhỏ chiếc hộp ấy, Phong chạy biến vì hok muón nhỏ thấy Phong đang đỏ mặt ( nhìn đẹp zai lắm cơ )
Về lớp , nhỏ bỏ chiêc hộp vào túi( hok biết chiếc hộp chứa gì nhỉ ) rồi liếc sang Hoàng Thiên đang ngủ , ngồi ở chỗ của nhỏ
-“hok biết Hoàng Tử giờ đang làm gì nhỉ, 1 ngày rồi…mình hok gặp anh ấy”
Lần này để trả thù hoàng Thiên , nhỏ hok nương tay (nhầm nương chân mới đúng ) đúng, nhỏ đá Hoàng Thiên khỏi chỗ một cách hok thương tiếc
-Cô đá tôi phải hok ( ê đừng hỉu nhầm hok phải “đá” theo nghĩa gì gì đó đâu ah nha^^)
-làm gì coá, tôi hok làm phải hok mí bạn -nhỏ quay lui cười với tụi con trai làm tụi đó ngẩn ngo lun
-Uh, hok phải Giang làm
-Thấy chưa-nhỏ quay lui cắm cúi vào 2 cái đĩa mới mua dc ( 1 cái là phim kinh dị, 1 cái là đĩa nhạc )
-hừ,-H.Thiên hok chịu thua quay lui cười với cô bạn ngồi sau lưng nhỏ ( tức Linh bạn thân nhỏ )
-Bạn inh hỏi ai đá mình vậy –Thiên nở một nụ cười thiên thần
-ơ-Linh đỏ mặt-Uhm, àh, ừ Giang
-Ha ha chết cô nhé, thế nào bây giờ mún tôi xử cô thế nào
-Cậu thử làm gì tôi xem, anh Vũ sẽ kill cậu-nhỏ vừa nói vừa lầm bầm đồ phản bạn xem tao giết mày thế nào
Còn nhỏ Linh thì mặt cứ tao hok cố ý
-Ah. Wên anh Vũ gởi cô chìa khoá nhà, thêm nữa anh vũ cùng Ba mẹ cô bay sang Pháp rồi haha
_Và sau đó nhỏ được vinh dự ( và đúng hơn là vinh hạnh) nhận ah hok phải là bắt buộc nhận ^^ 2 cây kem cốc của H.Thiên
Vừa ra về , nhỏ đã chạy bến
Zoom vào lớp Hoàng Tử nào, tiết này được nghỉ.Vũ đang “nhí nhảnh” chọc mấy đứa con gái, Phong thì đang mơ về một viễn cảnh rất “chuối” nào đó của Phong và nhỏ. Thiên đang đánh nhau với hội con trai cùng lớp ( mấy cái ông này chơi trò gì bạo lực quá í ẹ). Còn Hoàng Tử một mình đọc sách nghe nhạc. Bỗng sự xuất hiện cuả một cô bé xinh xắn làm mọi người chú ý .Cô bé lên tiếng giọng trong trẻo như giọt sương sớm:
-Anh Hoàng Tử em có thể gặp anh hok –cô bé nói mắt nhìn thẳng vào H.Tử
Hoàng Tử hok nói gì lẳng lặng đi ra nogài, cô bé đó bước theo
-Có chuyện gì hok cô bé
-ah, anh..anh..-co bé lắp bắp rồi nói nhanh-anh cps thể làm bạn trai em hok
-Không dc đâu cô bé –Hoàng Tử lạnh lùng
-tại sao-cô bé nói giọng suýt khóc-anh chưa cho em một cơ hội mà
-Tại anh đã…. có người yêu rồi –Hoàng Tử nói giọng chút phân vân
-Chị ấy là ai ạ -cô bé hỏi
-Anh hok thể nói được, điều này là bí mật chỉ mình anh biết-Hoàng Tử mỉm cười rồi quay lưng bước đi
Cô bé đứng lặng nhìn theo Hoàng Tử, nụ cười đó thật đẹp, như ánh nắng chiếu vào giọt sương sớm.
“chúc anh hạnh phúc bên người anh đã chọn, nhưng con đường đó hok thiếu chông gai đâu Hoàng Tử anh sẽ vượt qua được mà phải hok Hoàng Tử”cô mỉm cười nhẹ bước đi
-Hoàng Tử…Tử -nhỏ gọi ( nghe giống như chết quá Tử, tử keke ^^)
Hoàng Tử lạnh lùng hok nói gì tiếp tục bước đi
-Này -nhỏ vừa thở vừa chìa ra một cái đĩa rồi chạy biến, nhỏ còn phải đén lớp dạy nhảy nữa( nhỏ nhảy đẹp lắm ah nha , ngaòi ra còn biết đàn nữa)
8h30 tối, nhỏ mới lết về nhà . Cố lục tìm chiếc chìa khoá nhà, đâu rồi ta. CHết nó rớt khi nào rồi đây nhỏ cũng hok biết
Ào!ào!!!! mưa như trút nước, một bóng dáng nhỏ ngồi giữa trời mưa như thế .Bỗng có một người che cho nhỏ, vừa ngảng đầu lên thì nhỏ hok còn thấy gì nữa, xung quanh bao trùm bóng tối. Thả cây dù Hoàng Tử bế nhỏ lên chạy vội về nhà.
[Đừng ngạc nhien tại sao Hoàng Tử lại coá ở đó vì Hoàng Tử rất thik đi bộ vào ban đêm ]
-Cậu Hoàng Tử !-1 cô gái người làm mở cửa ngạc nhiên hỏi
-Cô làm cho tôi chut đồ ăn len phòng cho tôi, với lại đừng nói chuyện gì với H.Thiên nhé
-Vâng ạ -cô người hầu đóng cửa rồi theo lệnh của Hoàng Tử mang một ít thức ăn lên phòng
Hoàng Tử đẻ nhỏ nằm trên một chiếc ghế dài, nước thấm ướt cả gối.Cậu vào lấy một chiếc khăn ra quấn vào người nhỏ thì nhỏ tỉnh
-Tôi dang ở đâu đây -nhỏ khẽ hỏi
-Nhà tôi-H.Tử thẩy cho nhỏ cái áo nói :
-Cô vào tắm đi, -Hoàng Tử lạnh lùng
-cậu cũng ướt hết mà
Hòang Tử hok nói gì giữ thái độ lạnh lùng
-Nhưng -nhỏ cười méo xệch –cái áo này rộng quá
-Cái nhỏ nhất rồi đó
Nhỏ bước vào phòng tắm , cái áo của Hoàng Tử đúng là quá rộng nhưng may nó đủ dài để có thể che những cái gì gì thì tự hỉu…
Nhỏ bước ra làm Hoàng Tử sững sờ, mái tóc dài thấm nước ôm lấy khuôn mặt bầu bễnh , đôi chân thon trắng muốt
-nhìn gì mà sững thế -nhỏ bỗng đỏ mặt
-Hok, tôi đi tắm đây –H.Tử nói rồi chụp lấy cái khăn trên tay nhỏ ( ui ngượng chưa kìa ^^)-thức ăn trên bàn đó
( hai người nì giống vợ chồng ghê^^)
-“Hoàng Tử cũng quan tâm mình quá “-nhỏ nghĩ thàm rồi tự hạnh phúc (ặc ặc chịu thua nhỏ lun).
Cộc! Cộc !
-Ai đó1- theo phản xạ nhỏ hỏi
-“sao có tiếng con gái nhỉ”-Hoàng Thiên nghĩ thầm
Cửa mở bốn con mắt nhìn nhau chằm chặp, không ai là hok ngạc nhiên.
-Ai vậy –Hoàng Tử từ phòng tắm bước ra, có vẻ như Hoàng Tử là người bình tĩnh nhất
-Cậu đến tìm tôi àh, có chuyện gì vậy –hoàng Tử lạnh lùng hỏi
Hoàng Thiên bây giờ vãn chưa hết ngạc nhiên, cả nhỏ nữa
-Sao cô.. cô…lại ở đây
-Cậu đừng hỉu lầm -nhỏ cố gắng giải thik nhưng H.Thiên thì hình như hok mún nghe thì phải.
-Vậy là hết- nhỏ đóng cửa
Hoàng Tử vẫn với vẻ mặt lạnh lùng đó ngồi đọc sách uống trà xem như chẳng có việc gì xảy ra.
-Nè , Hoàng Tử -nhỏ hét
-Nếu xưng hô thì cô phải gọi tôi bằng anh đó, đừng hỗn thế chứ -Hoàng Tử nói rồi uống 1 ngụm trà, mắt vẫn hok rời khỏi sách
-thôi hok giỡn với anh nữa , chơi với anh chán chết
-vậy seo có người nói thik tôi ta –Hoàng Tử nói mắt vẫn hok rời khỏi sách
-Anh…-nhỏ hok nói được gì, thường thì nhỏ là cao thủ trong cái kiểu nói chuyện này nhưng bây giờ thì nhỏ “ bó tay- bó chân- bó toàn thân”
Nhỏ bỗng cảm thấy buồn ngủ rồi gục ngay lên bàn luôn.
Ngày……tháng….năm…..
Một ngày bình yên.
Nhỏ rất dễ thương, hình như nhỏ buồn lắm khi bị Hoàng Thiên thấy đang ở cùng với mình.Nhỏ thik Hoàng Thiên chăng? hok nhỏ thik mình mà…. Nhưng tại sao mình lại quan tâm đến vấn đề đó nhỉ, thật là ngớ ngẩn ☺
Hok biết nhỏ đó nghỉ thế nào mà tặng mình cái đĩa phim kinh dị nhỉ, thật là khó hỉu, nhưng hok sao mình cũgn thik flim kinh dị(__ __”)
———————————————————————-
AAAAAAAAAAAAAAÁ -nhỏ hét lên làm Hoàng Tử thức giấc
-Cái gì thế -Hoàng Tử ngái ngủ hỏi
-Sao anh và tôi lại…. chung giường thế này
-Thì sao ? –hoàng Tử mệt mỏi
-Anh, anh đã làm gì tôi -nhỏ cầm lấy vạt áo Hoàng Tử hét lên
– Cô nghĩ tôi làm gì cô –hoàng Tử lừ mắt nói rồi gỡ tay nhỏ ra
-Mà hok phải cô thik tôi sao –Hoàng Tử đưa mặt sát mặt nhỏ, tưởng như nhỏ chỉ cần cựa quậy là hôn Hoàng Tử .Được đà Hoàng Tử ngày càng tiến làm nhỏ ngày càng lùi cho đến khi nhỏ chẳng còn đường mà rút lui thì Hoàng Tử bật cười:
-Đầu óc cô sao mà…. “ đen tối” quá vậy –Hoàng tử cười khuẩy rồi bước xuống bỏ đi
-Đen tối cái gì , ê ê anh đi đau vậy -nhỏ gọi với theo
-Đi tắm cô có muốn đi với tôi hok –Hoàng Tử chọc
Nhỏ đỏ mặt quay sang nới khác.
Từ bao giờ Hoàng Tử hok còn lạnh lùng nữa, có phải do nhỏ ? Hoàng Tử thik nhỏ? Maybe is love?
nhỏ nhanh tay chụp lấy cái túi nhưng hok hỉu sao cái túi chốc ngược và mọi thứ rớt ra ngoài hết, và bất ngờ làm sao ố la la chiếc chìa khoá cũng rớt ra thế này, nhỏ tiu nghỉu lẩm bẩm “chết tiệt, làm mình dầm mưa cả đêm”.Không đợi Hoàng tử tắm xong ( mà đợi làm cái gì chứ?) nhỏ tahy quần áo đã được giặt khô rồi chuồn lẹ.Vừa khoá cửa, đang rón rén bước xuống thì một giọng nói vang lên lầm nhỏ giật mình:
-Cô làm gì đấy? -1 tiếng con trai vang lên
-tôi, tôi…zề -nhỏ lắp bắp hok quay lui ( nhỏ tưởng bố Hoàng tử chắc ?)
-Cô làm gì mà như gà mắc tóc thế, để tôi đưa cô về -người con trai dịu giọng
-Cậu -nhỏ quay lui thì tháy Hoàng Thiên đang cười làm nhỏ choáng lun, (nụ cười thiên thần )
-chuyện tối hôm qua…….
-chuyện gì vậy tôi hok có nhớ
Đẩy nhỏ vào chiếc xe mui trần, Hoàng Thiên phóng nhanh (đã đủ tuổi đi xe chưa zậy???). Không gian im lặng bao trùm tất cả.
-Tại sao cô lại, ở cùng anh Hoàng Tử-Hoàng Thiên mở lời trước
-Tại…tôi mất chìa khoá-nhỏ trả lời lí nhí
Im lặng, sự im lặng đáng, sợ.Từ trước tới nay nhỏ rất sợ sự im lặng.Bao giờ cũng thế nhỏ phải sống trong sự im lặng,bố mẹ nhỏ ai cũng làm việc tối ngày, có bao giờ nhỏ được nghe tiếng bố mẹ trong nhà.
-Cô, cô…có thik anh Hoàng Tử hok-Hoàng Thiên ngập ngừng phá vỡ không gina im lặng ( đỏ mặt rồi kìa iu quá ^^)
-Tôi..tôi -nhỏ đỏ mặt ngập ngừng -thật ra tôi thik Hoàng Tử từ cái lúc đầu thấy anh ấy
-Why?có thật người cô thik là Hoàng Tử, hay chỉ là trò đùa
-Sao cậu lại hỏi vậy-nhỏ hỏi mà lòng có chút bối rối-Vì anh ấy hát hay(nhỏ nghe trong đĩa của anh vũ í mà) , chơi bóng giỏi, học giỏi,…. lại đẹp trai nữa -nhỏ nói liên hòi,
“tôi cũng có những điều ấy tại sao hok thik tôi, cô lại chọn anh Hoàng tử, tất cả mọi thứ điều dành cho anh Hoàng Tử tại sao? Ông trời thật bất công”
Im lặng.
Bỗng Hoàng Thiên nhớ là hok biết nhà nhỏ ở đâu
-Này, Giang, nhà cô ở đâu
-Ở đây này -nhỏ chỉ tay vào căn nhà phía trước –anh đi qua nhà tôi hai lần rồi đấy
-ơ tại tôi ohk biết, mà cô đâu coá nói-Hoàng aThiên dừng xe
-bye, bye tôi thề là lần sau hok đi xe của anh nữa -nhỏ nói rồi chạy vào đóng cổng
Tiếng rồ ga, xe Hoàng Thiên đi để lại những vệt trắng mỏng như khói trên thiên đường
“ Một người thầm yêu em từ rất lâu
Một người thầm thương nhớ tận trái tim
Cảm giác ấm áp cuốn lấy tim anh mỗi khi mình ngồi với nhau
(…..)
Có một người đã đến và có một người đã yêu
Yêu em từ rất lâu mà không nói nên lời
Chỉ mong nhìn thấy em được hạnh phúc mỗi ngày
Chỉ mong người sẽ không làm em khóc bao giờ”
[ trích Thầm yêu em- A Huy]
Ngâm mình trong bể nước nóng nhỏ thấy thật dễ chịu, chợt nhớ tối nay có lễ hội hoá trang ở trường, mọi học sinh đều phải đi (hok đi cũng chịu ^^).VỚi lấy cái khăn nhỏ lau người rồi thay quần áo .
Chỉ còn nhỏ trong căn nhà lớn , đò đạc nhiều nhưng sao nhỏ cảm thấy thật trống vắng,nhỏ nhìn ra cửa sổ, một chiếc lá hờ hững rơi, vậy là sắp đến, đã hơn nữa học kì rồi, cái gì đến sẽ phải đến
——————————————–
-LÀm gì mà ngồi thất thần thế -Linh đập nhẹ vào vai nhỏ nhưng cũng đủ làm nhỏ giật mình
-Mày đến hồi nào vậy
-Linh mày nhơ chuyện tao nói với mày hok-nhỏ nhìn bạn rồi quay sang cửa sổ , nhìn nhưng chiếc lá đang rụng khi có một cơn gió bất chợt đi qua -sắp rồi mày ạ, hết ¼ thời gian rồi chẳng còn bao lâu nữa và trò chơi này có lẽ sẽ kết thúc sớm thôi-. Nhỏ Linh chăm chú nghe hok nói gì
-Thôi mà rủ tao qua đi sắm đồ hay than thở đấy hử
-Uh đi thôi -nhỏ lấy tay quệt mặt, giọt nước mắt đã ở trên mắt nhỏ từ bao giờ
“trời đêm hạt tuyết rơi rơi bao bông tyết kia rơi rơi đều và nhận ra hôm nay là ngày noel tuyết rơi ..ngồi đây mình em đếm tuyết rơi em mong có anh ở bên cạnh để đêm tuyết rơi không còn lạnh anh kề bên bé nha” câu hát của bài [muaf đông dễ thương] đập vào tai nhỏ, câu hát này có hợp với hoàn cảnh của nhỏ hok nhỉ,trời đang lnạh thật nhưng nhỏ có cần một ai đó cần bên cạnh.
—————————————————————–
-Đẹp quá mày ơi!-nhỏ và con bạn cùng xuýt xoa
-Ê sao mày lõi quá zậy, mày làm thiên thần còn tao là ác quỷ hả ? Linh hét
-Hì-nhỏ cười trừ , bây giờ mà nói gì thì đúng là dở
—————————————————
“Tay trong tay anh nhẹ nhàng hôn lên môi
Dịu dàng cơn mơ bên anh cho em phút giây yêu thương
Tình yêu xưa anh trao bao đêm em luôn đợi chờ
Vẫn chờ tình kia
Mơ bên anh trong vòng tay mong manh
Nhạt nhòa nụ hôn khi xưa đã vội trao
Ngày anh đến đã xóa hết muộn phiền với bao u sầu
Cuộc tình mãi xa”
[ trích nụ hôn trong mơ-Đông Nhi ]
Hai chiếc xe mui trần đổ trước trường làm mọi người xôn xao, 2 người trong trang phục hoàng tử bước ra khỏi xe, khỏi nói dư luận xôn xao thế nào. Hai người điều giống một
Hoàng Tử thật thụ, đẹp trai, lĩnh lãm,….
Một chiếc xe sang trọng nữa đổ trước trường làm dư luận được một dịp tiết tục xôn xao, 2 cô bé xúm xính bước ra, đẹp như búp bê làm 2 hoàng tử cũng choáng
Linh mang một chiếc váy xốp trắng dài chưa đến gối, hai cánh trắng mang sau lưng, tóc uốn lọn giả cột một ít ở sau, mang một chiéc vương miệng nhỏ cài xéo một bên, mang giày búp bê.Mang một chiếc mặt nạ trắng, đánh mắt đen, khuôn mặt ít trang điểm phớt nhẹ ít phấn hồng trên má, còn đeo một sợi đay có hình hai trai tim lồng nhau.
nhỏ thì ngược lại.Mang một chiếc váy xốp đen dài chưa đến gối, sau lưng là hai cánh nhưng là cánh đen, tóc uốn gợn nhẹ (nhỏ tóc ngắn mà), cài một chiếc băng đô có hai sừng đen, mang mặt nạ đen, giày bốt màu đen.khuôn mặt phớt nhẹ phấn hồng, mang một sợi day có hình đầu xọ có hai xương bắt chéo.
[ trong trang phục ác quỷ mà sao nhỏ vẫn giống một thiên thần trong mắt tất cả mọi người, thật ra trang phục thiên thần là của nhỏ nhưng nhỏ muốn con bạn nhỏ là người nổi bật .bao năm thân nhau nhỏ chưa làm được gì cho nhỏ bạn thân,thời gian chẳng còn bâu lâu nữa với nhỏ thì tại sao hok làm một điều gì đó cho người mình yêu quí ]
Trong khi mọi người ( toàn con trai thoi bà kon ạ ^^) chen nhau chiêm ngưỡng hai thiên thần thì nhỏ lén trốn đi nơi khác, nhỏ muốn nhỏ bạn mình thật sự là người nổi bật trong hôm nay.bàn tay ai đó đặt lên vai nhỏ,
Trong khi mọi người ( toàn con trai thoi bà kon ạ ^^) chen nhau chiêm ngưỡng hai thiên thần thì nhỏ lén trốn đi nơi khác, nhỏ muốn nhỏ bạn mình thật sự là người nổi bật trong hôm nay.bàn tay ai đó đặt lên vai nhỏ, giật mình quay lại thì nhận ra là Hoàng Tử.Khẽ ngồi xuống bên cạnh nhỏ, Hoàng Tử đặt vào tay nhỏ một hộp quà, còn nhỏ thì cứ ngơ ra, hok biết sao mỗi lần gặp Hoàng Tử thì nhỏ lại bị như vậy.
-Hoàng Tử ah, đay là kí rì vậy?
-Là quà nhóc ah, nhóc sinh đúng ngày này, lại còn hoá trang thành ác quỷ nữa chứ, “rất hợp với dáng em” nhỉ
-Hoàng Tử àh, chàng đâu có giống Hoàng Tử trong cổ tích nhỉ, nói năng hok lịch thiệp chút nào hết-nhỏ nhìn Hoàng Tử nói
-nhóc àh, nàng cũng đâu có phải là Công chúa hay thiên thần đâu, nàng là ác quỷ mà, vậy tại sao ta phải lịch thiệp với nàng chứ -Hoàng tử cười nhẹ nhưng đủ choáng làm nhỏ ngẩng ra mấy giây
-Hoàng Tử , chàng học cách nói này của ai vậy, chỉ cho em biết em học zới -nhỏ nhìn thẳng mắt Hoàng Tử, đôi mắt sâu và đẹp
-Từ nhóc đó-Hoàng Tử búng lên trán nhỏ
Cứ thế hai người 8 từ chuyện này sang chuyện khác…..
Có một người đứng đó………..một hoàng tử…………
… người đó đã đến trước Hoàng tử nhưng chỉ lặng ngắm nhỏ………..
… một người….
…. người đó khẽ nắm chặt tay, quay lưng…..
…ông trời ông chống mắt lên mà xem…..người đó khẽ nhếch môi cười…..
=========================
=========================
=========================
Ngày …tháng..năm…
một ngày thú vị, nhỏ thật xinh giống như một thiên thần chứ hok như ác quỷ mà nhỏ hoá trang.
Hôm nay nhỏ hơi khác ưu tư, dôi mắt thoáng vẻ buồn .Nhỏ nhí nhảnh dễ thương đâu rồi?
Càng nhìn càng thấy nhỏ giống cô ấy, mình sao thế nhỉ sao lại nghĩ về cô ấy, cô ấy đã xa mình rồi còn gì
nhỏ cố gắng mở cửa nhưng vô vọng, bỗng ……
“Cạch” cánh cửa bật mở làm nhỏ ngã nhào ra.
Vừa xoa lưng nhỏ đứng dậy.Tối om, ngôi nhà hok có ánh sáng nào, nhỏ khẽ rùng mình cảm giác cái sợ hãi đang len lõi trong đầu.Nhỏ khẽ đặt chân vào nhà, mò mẫm cái công tắc điện.
“Quái sao hok bật dược thế này” nhỏ vừa làm vừa rủa thầm cái đèn hok chịu đỏ.”Thây kệ, đi tìm đèn bàn đã” nhỏ nghĩ rồi mò xuống bếp.
“Hù” `1 con quái vật nhảy ra làm nhỏ muốn đứng tim lun.
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA-nhỏ hét lớn làm con quái vật la theo.
-Ací gì mà la dữ vậy –con quái vật đã ngừng hét hỏi đồng thời với tay bật công tắc
-Anh Vũ, anh dám trêu em, hok chịu đâu -nhỏ vừa rượt ông Vũ vừa đấm vào lưng ổng thùm thụp vì là hok bật điện nên cứ gọi là chạy đâu đụng đó.
-Vũ với tay bật cái công tắc ngoài Phòng khách, vừa xoa xoa cái lưng tội nghịp.( lúc nãy ông Vũ tắt cầu dao nên hok coá điện^^)
-Dữ như cọp ấy, làm sao lấy chồng được –Vũ châm chọc rồi quay sang ….. ngắm em gái mình
-Kệ em-nhỏ xoa chân rồi cỡi mặt nạ ra
-Giang của anh thành thiếu nữ mất rồi –Vũ nói , mắt không rời khỏi khuôn mặt nhỏ
-Anh nói vậy là sao?-mặt nhỏ đột nhiên nóng bừng
-Em xinh lắm và……..-Vũ búng tay lập tức một “quân đoàn” thật ra có hai người bước ra mang theo một chiếc bánh gatô phủ sôcôla, nhỏ chỉ thik loại này
-Happy birthday to you….
Nhỏ cảm động suýt rơi nước mắt
-Papa, mama….-nhỏ chỵa đến ôm chầm lấy hai người
-Chà con của pa tròn 16 rồi nhỉ-Bố vuót tóc nhỏ
-Hì -nhỏ khẽ cười
Hôm đó là đêm tuyệt diệu đối với nhỏ, đã bao lâu rồi nhỉ, nhỏ chỉ đón sinh nhật cùng Vũ, hok có papa hay mama .chỉ có buổi sáng thức dạy với một món quà để trên bàn do bố mẹ đi vội .
-Mở quà hoàng Tử tặng nhỏ cảm thấy thật vui, một chiếc nhẫn bạc có khắc chữ princess( là ý gì ta^^)
Nhỏ nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, bình thản, yên bình
Trích nhật kí của nhỏ(nhỏ ngủ rồi nên tác giả đọc lén suỵt nhỏ tiếng 1 chút nhá):
mở đàu nà dòng chữ
Trích nhật kí của nhỏ(nhỏ ngủ rồi nên tác giả đọc lén suỵt nhỏ tiếng 1 chút nhá):
mở đàu nà dòng chữ
“Hắn là ai đó trong thế giới………
…..nhưng trong ai đó,hắn là cả thế giới….” (là ý gì?!?)
Ngày…tháng…năm…
Cậu ta, tên gì ý nhỉ hình như là Hoàng Tử thật sự rất đẹp như các Hoàng Tử trong tranh vậy nhưng có lẽ cậu ta quá lạnh lùng
Lần đầu tiên có người dám từ chối tình yêu của mình( thật sự thì mình cũng hok thik cậu ta), nhưng hok tại sao mình lại nói với cậu ta làm người yêu mình nhỉ có lẽ cậu ta thú vị. Mình sẽ chinh phục cậu ta.
Ngày… tháng…năm
Anh Vũ đáng ghét.
Hôm nay lại gặp Hoàng Tử, hok biết bị đập thế cậu ấy có đau hok nhỉ và còn tên con trai nào đó nữa cũng bị mình đánh, hôm nay thú vị quá đi mình đã gửi thư làm wen , anh ta dù sao cũng đổ thôi .trò chơi này thú vị đây.
…………..
Ngaỳ …tháng…năm…
Ten Phong đó thì ra là cái tên lần trước bị mình đánh.Hắn thật quá quắt dám để mình chờ hắn giữa trời nắng như lửa thêu này.
Mình đã đánh hắn, đó là cái giá hắn phải trả, may chưa tiệt sản ^^
Ngày…… tháng…… năm……
Ông Vũ đáng ghét dám hok ình đi cùng, cuối cùng mình đã phải leo tường vào còn tông phải cậu bạn mới nữa chứ, thật ngượng quá.
Tên đó có nét gì rát giống Hoàng Tử, vẻ mặt cậu ta rất đáng iu
Mà công nhận ngày hôm nay xui quá, gặp phải Phong , cậu ta tặng mình một chiếc….
Hoàng Thiên dám dùng mĩ nam kế để dụ con Linh khai ra mình, đồ phản bạn hic
hoàng Tử…. chảnh quá, mình gọi mà hok quay lại
Vụ cá cược trò chơi với Hoàng Tử có vẻ bắt đau thú vị rồi, cậu ta khó bị chinh phục nhưng như vậy sẽ càng vui
………
Ngày tháng năm…..
Trời thật biết phụ lòng người mà, mình phải ở nhà Hoàng Tử, Hoàng Thiên đã thấy và có lẽ cậu ấy hơi bất ngờ
Hoàng Tử lạnh lùng thật đó, cái này mình công nhận
Tự nhiên sáng ra mình thấy hai đứa chung giường, trời đất cậu mong la fhok có gì xảy ra
…………
Ngày …tahngs……năm…….
Mau thật đó , mới đó mà dã đến sinh nhật mình. Chuyện gì đến phải đến , chẳng còn bao lâu nữa.Chẳng lẽ trò chơi kết thúc tại đây , như vạy thì chán quá
hoàng tử tạng mình chiếc nhẫn có khắc princess chẳng lẽ cậu ta muốn mình làm công chúa của prince .mình thật ra có thik Hoàng Tử hok?, nhưng sao mình vẫn thường đỏ mặt rung động trước cậu ấy ?, mình đâu có biết yêu, chắc chỉ là cảm xúc nhất thời thôi, thật nực cười. làm sao mình có thik Hoàng tử được phải hok?
Trò chơi chưa kết thúc, chỉ mới là bắt đầu thôi.
……………………..
[ Trò chơi của nhỏ là gì? tình cảm thạt sự của nhỏ, của Hoàng tử là sao? tại sao thời gian của nhỏ chẳng còn bao lâu? ròai mọi chuyện sẽ ra sao?]
Hoàng Tử thay quần áo rồi đén gặp bố
Xe Hoàng Tử dừng trước một ngôi biết thự to lớn, có một mảnh vườn toàn trồng hoa thạch thảo, loại hoa mà mẹ của Hoàng tử rất thik khi còn sống.
Hoàng Tử ngồi ở phòng khách, một người đàn ông quý phái đi ra, vẻ mặt vui vẻ
-Con đến rồi àh, Hoàng Tử
-Vâng, tại sao bố lại muốn con đi cùng
-Vì coá chuyện quan trọng của con
-Chuyện gf ạ?-hoàng Tử ngước lên nhìn bố cậu giờ đang ngồi đối diện
-Rồi con sẽ biết thôi
Không khí dông người làm Hoàng Tử cảm thấy ngột ngạt , mắc dù đã quen với tiẹc tùng của giới thượng lưu nhưng cậu vẫn cảm thấy hok mấy là thi thú.
-Hoàng Tử ba nghĩ con cũng đã đủ lớn để có một công chúa cho riêng mình-bố Hoàng Tử dẫn cậu đến một đối tác của ông
-Chào ông Hoàng-bố Hoàng Tử bắt tay
-chào ông Lâm, lâu quá hok gặp nhỉ, đây là con ông àh
-Đúng còn tiểu thư đây có phải là công chúa nhà ông hok
-Vâng, tôi nghĩ hai đứa rất xứng đôi –ông Hoàng nháy mắt
-Tôi cũng nghĩ vậy
-Thôi hai con làm quen đi –Ông Hoàng và ông Lâm bỏ đi để lại hoàng Tử và tiểu thư nhà họ Hoàng
-Chào cậu –cô bé lên tiếng ( tóc nâu , mắt to, mũi cao da trắng)
-chào-hoàng Tử lạnh lùng hok thèm liếc cô bé
Im lặng.Hoàng Tử quá lạnh lùng, vẻ lạnh lùng đó cos làm cô bé sợ?
Hoàng Tử lạnh lùng bỏ đi để lại cô bé một mình
Cô bé sửng sốt rồi khẽ mỉm cười
==============================
Ngày…tháng…năm…
bố lại thế, chuyện hôn nhân của mình hok phải do bố sắp đặt, hok bao giờ.
Cô bé đó có vẻ dễ thương nhưng sẽ hok bao giờ là công chúa của hoàng tử
Hok biết nhỏ sao rồi, ngày hôm nay nhỏ có cười hok hay lại ủ rủ như hôm qua?mình dang lo lắng cho nhỏ àh, thật bùn cười có lẽ là quan tâm như một đứa em gái dù dì thì nhỏ cũng là em Vũ .Tính cách cô ấy giống Liên thật , tính tình thất thường.Liên ơi ở đó có lạnh hok Liên, mùa Đông đến rồi.
Hôm sau, tất nhiên tiểu thư Mai( con ông Hoàng) chuyển sang học cùng lớp với Hoàng Tử và theo lệnh ông Lâm, cô sắp xếp cho nhỏ đó ngồi với Hoàng Tử.Nhưng Hoàng Tử tuyệt nhiên phản ứng
-Thưa cô em hok muốn bạn này-Hoàng Tử chỉ vào nhỏ Mai-ngồi đây
-Nhưng đây là chỗ ngồi mà ông Lâm sắp xếp
-Thế ạ,cô ta cứ ngồi ở đó , em sẽ ngồi chỗ khác –Hoàng Tử đứng dậy, bỏ sang ngồi cùng Vũ
-Em….-bà cô bất lực lần đầu tiên cô thấy Hoàng Tử tức gaianj như vậy
-Thôi cô ạ , anh ấy ngồi đâu là quyền anh ấy, em ngồi đây được rồi ạ-nhỏ Mai cứu bồ cho bà cô
-Thôi được chúng ta bắt đầu buổi học mới
NGồi trong lớp mà Hoàng Tử hậm hực làm Vũ cũng hết hồn
tiểu thư Mai khẽ quay xuống nhìn Hoàng Tử rồi mỉm cười, hok phải là nụ cười bình thường, nó thật sự rất bí ẩn, cô bé đó đang toan tính diều gì?
Reng……..chuông reo báop hiệu giờ ra chơi, hoàng tử hậm hực bỏ ra ngoài thì Mai đứng chặn trước mặt:
-Anh cứ làm thứ mà anh thik, nhưng rồi cũng sẽ phải về bên em thôi, đó là điều tự nhiên, anh hỉu hok hoàng Tử -nói rồi Mai nở một nụ cười nửa miệng, phẩy tay bước đi
Có ai biét Hoàng tử sẽ đi đâu hok, chính là lớp nhỏ , bất ngờ chưa, đây là lần đầu tiên Hoàng tử sang tìm nhỏ.Dư luận được một phen xôn xao.Hoàng Tử chạy vào kéo nhỏ đi một chách hết sức bất ngờ làm nhỏ và Hoàng Thiên gnhêạch mặt ra
“cuộc vui đi được ¼ rồi, có lẽ ngày đó đến cũng là ngày trò chơi kết thúc”nhỏ khẽ mỉm cười
[nhor đâu còn là nhỏ, nụ cười nửa miẹng đó từ bao giờ xuất hiện trên môi nhỏ, sự nhí nhảnh của nhỏ đâu ròi] Hoàng Thiên nghĩ
Im lặng, hoàn toàn im lặng.Hoàng Tử hok nói chỉ lảng lặng ngồi dựa vào gốc cây, mắt nhắm hờ còn nhỏ nhâm nhi những điệu nhạc hok lời cùng gió .Không gian có vẻ ngột ngạt nhưng có lẽ là rất vui đối cả hai.Cuối cùng thì Hoàng tử mở lời trước
-Sao cô hok hỏi tại sao tôi đưa cô đến đây
-Vì tôi biết nguyên do
-Cô biết?-Hoàng Tử ngạc nhiên quay qua nhìn nhỏ
-ÙH thì…..hok biết nhưng nói đại thế thôi
-Giỡn nè-hoàng Tử kí vào đâuf nhỏ, ngay lập tức trò đua tốc độ diễn ra
nhỏ kéo Hoàng Tử ngồi xuống một gốc cây to.
-Cảm ơn cô-Hoàng Tử
-Tại sao lại cảm ơn tôi
-Ở bên cô tôi thấy rất vui
-Đau có gì, trên đà này tôi sẽ nhanh chóng chinh phục anh thôi -nhỏ lém lỉnh
-Đừng coấ mơ giữa ban ngày-Hoàng Tử búng vào mũi nó( ác wé)
-Vậy anh làm gì để trả ơn tôi -nhỏ kéo hoàng Tử đứng đạy
-Cô mún gì?-H.T nói giọng cười cười
-Anh nhắm mắt lại di
Hoàng Tử nhắm mắt không nói gì
[nhỏ thấp hơn Hoàng Tử hẳn cái đầu]
Nhỏ đặt hay tay lên vai Hoàng Tử, khẽ nhón chân……hai môi chạm nhau ……… nhẹ nhàng lướt qua…..vị ngọt … … phải chăng là?……. first kiss của cả hai……. Có phải vậy….câu trả lời chỉ có một…….yep……
Hoàng Tử khẽ bối rối, nhỏ sau khi “hành động” xong chạy biến không để Hoàng Tử kịp thấy mặt nhỏ đỏ bừng bừng.
Hoàng Tử khẽ mỉm cười,……..nụ cười hiền dịu…..ngốc 1 nhỏ ngốc……. chỉ mình nhỏ thôi………
=======================
“Sao mình lại đỏ mặt nhỉ, chỉ là một phần trong kế hoạch, mình thik anh ta thật ư? Không phải đâu, có lẽ do đây là first kiss của mình?” nhỏ khẽ đặt tay lên bờ môi ..ngọt thật……
Nắng chiếu lên khuôn mặt bầu bĩnh của nhỏ, khẽ đặt nụ hôn nhẹ nhàng làm má nhỏ đỏ bừng…. như nụ hôn của Hoàng Tử vậy……..
…………….½ chặng đường đã xong……….
Nhỏ vui vẻ tung tăng bước vào lớp và ngã rầm, đầu đụng đầu Hoàng Thiên. Cả lớp quay ra nhìn thì thấy hai đứa đang ôm đầu và “tích cực” cãi nhau.Cả lớp chỉ biết lắc đầu,: hai đứa này đúng là Tom& Jerry, chẳng bao giờ để cả lớp này yên.
-Êu, có khi nào, hai đứa này trở thành một đôi hok….-đứa vừa phát biểu phải im bặt vì ánh mắt sát thủ từ hai nhân vật chính.
-Nhỏ thik Hoàng Tử mà…-một nạn nhân nữa được liệt kê vào danh sách
-Hoàng Thiên cũng giống Hoàng Tử chứ bộ, mà tính tình lại dễ thương hơn.tui két Hoàng Thiên nhất-con nhỏ nào đó mơ mộng
-Hoàng Tử hơn
-Hoàng Thiên
-Hoàng Tử
-Hoàng Thiên
-Hoàng Tử
Chuyện của nhỏ tự nhiên lại sang chuyện của Hoàng Tử Hoàng Thiên.Thé là sao
Tụi con gái( trừ nhỏ) tự nhiên tranh luận một cách quyết liệt.Hoàng Thiên phẩy tay bước về chỗ
-IM -tụi con trai hét lên ngay lập tức tụi con gái im lặng 1 giây sau đó, chiến tranh nổ ra
-con gái các người phải nể tụi con trai chúng tôi chút chứ
-Tại sao phải nể, mấy người hok được bằng người ta nên ghen hả
-các người đừng mơ, hotboy trường này hok bao giờ nhìn vào các người đâu
-Cậu, ……
-THÔI HẾT CHO TÔI NHỜ -nhỏ hét lên với volum cực lớn làm tụi bạn im bặt, khiến cả Hoàng Thiên giật mình tỉnh giấc cơ mà( tụi bạn cãi nhau ,mà ngủ dc bó tay (__ __”)
Nhỏ đi về phía con trai nói :
-E hèm! Con trai lớp mình xét về ngoại hình lẫn gia thế thì đều xứng là hotboy ( trường quý tộc mờ), nhưng tại các ạn í quyậy qua strời đất nên học hành chểnh mảng. vạy phong cho các cậu là koolboy. Có ai phản đối hok
-……….( hok ai len tiếng tất nhiên, lớp nhỏt toàn gương mặt xinh xắn mà)
-…..Chỉ có ai kia mới hok xứng là hotboy kìa-nhỏ nói tiếp mắt nhìn gằm gừ Hoàng Thiên
-Phản đối-hoàng Thiên hậm hực đi về phía nhỏ
-Tước bỏ quyền phản đối -nhỏ lên tiếng
-Cô nói thế là ý gì?
-Không ý gì cả
-H.T hok có quyền lên tiếng ở đây phải hok mí bạn
Uh-bọn con trai dồng thanh vì nhỏ là người “cùng phe” mà
-Ê, cô dám dùng mỹ nhận kế hả
-Có ai bắt anh hok cho dùng mỹ nam kế đâu
-Cô nói đó nha-h.Thiên nở nụ cười gian làm nhỏ cũng tháy nhột
Và sau đó thế nào thì ai cũng biết, con trai >
[Giowis thiệu chút về lớp nhỏ, gồm có 42 nhân, nghịch hơn quỷ sứ. ĐƯợc trường mệnh danh là lớp Quỷ.Một tuần mà hok có khi nào bị phạt là chịu hok nổi. Nhưng rất đoàn kết.Lớp của nhỏ toàn koolboy, cái này dc cả trương công nhận, tuy là lớp quỷ nhưng cũng có khá nhiều hotgirl, nhỏ là minh chứng ]
-Mấy cô cậu làm trò gì vậy, có còn lớp học nữa hok vậy-cô giám thị bước vào mặt lăm le-RA ngoài sân trường đứng hết cho tôi
-Vâng ạ -tụi nó đồng thanh hô to rõ ràng(trời đất) , vừa đi còn vừa giỡn ( mới cãi nhau xong vạy mà ) [chuyeenj thường xuyên =.=”]
-Ê, có phải lớp Q (quỷ) thật ra trường hok có lứop nào tên như thế nhưng mà quậy quá nên đặt là như thế lun ^^) hok-MThiên lên tiếng
-Ờ,nhỏ em tao lại gây chuyện rồi –Vũ lắc đầu ngán ngẩm
-Ước gì tao cũng dc học lớp đó, quỵâ cho sướng –Thiên mơ mộng
-khùng-Phong cốc Thiên-Em mày khi nào cũng nào là đầu têu của sự việc ha.Ơ…….. ( Phong rung động thạt rồi, trước cảnh nhỏ Linh lên nhạn tội thay nhỏ…..)=>người đâu dễ rung động dễ sợ
-Về nhà phải dần cho nó một trạn mới dc, mất hết hình tượng hotgirl lại ảnh hưởng hình tượng hotboy của tao nữa chứ
-Nổ – cả nhóm lao vào cốc Vũ làm hắn la oia oái
-Vui mà-Hoàng Tử lên tiếng khẽ mỉm cười , làm cả nhóm nhìn đày ngạc nhiên
==============
Zom vào sân trường nào
-Giang.Ai làm chuyện này –Cô giám thị lăm le cái thước trên tay( nhỏ là lớp phó kỉ luật mà, nhưng thường là đầu têu của những trò quỵâ của lớp => vậy lmà là lớp phó kỉ luật hả trời)
-Em ạ-Linh len tiếng( nhỏ hiền gàn út lớp^^ thua mỗi nhỏ thôi ạ)
-Linh mày nói gì vạy-nhỏ trừng mắt
-Em
-Em
-……..
Tụi lớp nhỏ đứa nào cũng dành tội
(tội mà cũng ham)
-Thôi-cô giám thị hét lên làm các lớp đang xem cười khúc khích( lớp nào cũng sợ và ghét cô giám thị .chỉ có lớp nhỏ giám đối dầu thôi và xcung xlà lớp thik cô nhất=>bà cô dễ nổi nóng nên càng dễ chọc mà) –các em xem đây là cái chợ hả
-Đâu có ,đây là sann trường mà cô -một đứa con trai ngây ngô nói làm cả bọn lớp nó không thể nhị cười( bò ghiêng ngả còn bà cô tức mún ói máu) còn các lớp ngạc nhiên và công nhận LỚP QUỶ THẬT chẳng sợ ai, tụi lớp khác vừa ghen tị vừa ngưỡng mộ.
-Cấc em đứng nắng từ giờ đến hết ngày thì thôi
-Nắng quá cô ơi làm hư hết làn gia châu Á của em( da châu Á mà trắng ớn) -1 đứa con trai phảy tay
-Nắng cũng phải đứng-bà cô lấy lại uy thế
-Cô đứng đây đi, tụi em đi -nhỏ lên tiếng ( cãi nhau với bà cô chan s quá) lập tức cả tụi bước theo nhỏ, vừa đi vừa giỡn
-Mấy em-bà cô nổi giận
-Giận xấu lắm đó cô-1 đứa con gái để lại câu nói đó làm bà giám thị tức đầy mình
Các lớp khác thì một lân nừa trầm trồ.
Tụi lớp nhỏ đứng trước hành lang lớp 10A1( lớp mọt sách) làm tất cả mọi người trong lớp đều nhìn sững lun , rồi lun mồm khen
-Chùi ui lớp này ai cũng đẹp ghen tị quá àh
-Galant nữa-một con nhỏ khác reo lên khe khẽ khi thấy tụi con trai rút khăn giấy lau mồ hôi cho tụi con gái
-Đi thôi mấy bạn ấy hok học được kìa-nhỏ khẽ nhấch môi cười
Máy người trong lớp( con trai lẫn gái) nhìn theo tiếc nuooí như mún hét lên Đừng đi mà ( bó tay )
Zoom vào lớp Hoàng Tử( lớp này xem ra hok loạn như lớp nhỏ):
-Ui mài ơi tao kết Linh roài –Phong mơ màgn nói
-Hả, tao tưởng mày kết con em tao chứ -Vũ trừng mắt
-Thì thế? Nhưng tự nhiên tao thấy kết liinh hơn
-Dúng là….đào hoa
-MÀ cũng tại em mài hok ah, cưa mãi chẳng đổ
-Tất nhien roài em tao mà
-……có lẽ chỉ coá hoàng Tử kua nổi thôi- Phong vừa nói vừa quay qua Hoàng Tử cười thik thú
-Hử -Vũ quay qua haòng Tử ánh mắt dò xét
Hoàng Tử nhìn lại Vũ bằng ánh mắt tao coá biết gì đâu
-Mấy em làm ơn đừng nói chuỵen trong lớp –Bà cô nhẹ nhàng
-Vâng ạ -tụi Hoàng Tử làm theo, hơi đỏ mặt ( xí hổ quá con trai mà 8 chẳng khác gf con gái)
-Ui mài ơi! Xem nì -nhỏ Linh reo lên
-Cái gì thế -1 đứa con trai chen vào
-Xem nì -nhỏ Linh nhảy loi choi chỉ vào cáo thị
-Để tao coi coi -nhỏ vừa nói vừa cố gắng luồn lách khỏi tụi lớp nó để dích thân xem đó là cái quái gì
“ TUẦN HỌC TIẾP THEO LỚP NÀO ĐỨNG NHẤT SẼ ĐƯỢC MỘT CHUYẾN ĐI VŨNG TÀU MIỄN PHÍ”
-Ý mày thế nào-Linh huých tay nhỏ
-Thôi mún đi tự bỏ tiền cũng đâu coá sao( trường Quý tộc mừ)
-Nhưng đi “chùa” sướng hơn- 1 đứa con trai nói
-Uh há-Linh nói
-Vậy thì lớp mình phải cố gắng nha, tuần nay phải đứng nhất
Nói rồi tụi nó tụm vào bàn bạc
1 đứa yếu ngồi gần đứa giỏi, kèm cặp nhau học. đứa nào cũng phải học bài làm bài đầy đủ.Không quậy nữa…bla…bla… tụi con trai lúc đầu giãy nãy tỏ ý hok chịu nhưng nhìn bộ mặt “hình sự” của tụi con gái thì đành lí nhí “lần này thôi nhá hok coá lần sau đâu” , tụi con trai vừa nói mà toát mồ hôi hột. ( hok cho tụi nó quậy thà chết còn hơn làm “con ngaon trò giỏi”)
Mọi chuyện bàn xong thì nhỏ mới để ý nãy giờ hok coá Hoàng Thiên, quay sang thì thấy cậu ta nằm ngủ từ khi nào… môi nhỏ tự nhiên nở một nụ cười
[coas phải do H.Thiên ngủ dễ thương mà nhỏ như thế?tại sao hôm nay nhỏ hok gặp Hoàng Tử? because để H.Tử hok gặp dc nhỏ chắc chắn sẽ nhớ mà tim nhỏ->tự tin quá.ghét quá tác giả hok cho H.Tử đến tìm lunkế hoạch thất bạitác giả ác wé)
-CÔ ĐẾNNNNNNN-nhỏ hét to vào tai Hoàng Thiên một cách hok thương tiếc
-HẢ CÔ ĐÂU-Hoàng Thiên giật mình nói
-Co đi rồi-nhỏ mỉm cười xếp lại cuóon tập
-Cô..hừ -Hoàng Thiên vừa nói vừa đập vào tai ( điếc òy tội wa’ ah^^)
-Tôi hok tha cho cô đâu
Ngày… tháng… năm ….
Nhóc đó làm lớp phó kỉ luật?thật khó tin,….
lớp nhỏ đúng là quậy thật, nhưng cũng rất vui…..
Hôm nay nhỏ hok đến tìm mình….. sao mình thấy hụt hẫn quá….. buồn nữa…….chắc tại mình nhớ Liên……. nhỏ đó giống như Liên vậy luôn làm mình vui vẻ…… hok phải mình đã xem nhỏ là người thay thế chứ…….hok phải đâu…nhỏ đau coá thể là Liên được , Liên hiền dịu hơn nhỏ nhiều……
=============================
Tuần sau, nhỏ vào lớp với bộ dạng đủ để cả lớp choáng váng.Vâng ạ ai mà hok biết nhỏ nhìn vào tưởng nhỏ là mọt sách. Nhỏ, với 1 cái kính Harry Poter( 0 độ =.=”) mà đúng hơn to hơn nhiều, cà vạt thắt chỉnh tề ,áo ghi le khoát ngoài , mang giày bata trắng, tay lúc nào cũng cầm 1 quỷe sách nhưng thật sự là tuyển tập truyện ngắn ( nhìn nhỏ dễ thương lắm ý)
-ÁÁAAAAAAAAAAÁ-Nhỏ Linh hét lên
-Gì vậy -nhỏ khẽ giật mình
-Mày, mày….. –Linh ấp úng noid hok ra lời ( chắc sốc quá)
-Ngố lắm hả -nhỏ đẩy đẩy gọng kính mắt chớp chớp
-NGố thật, nhưng trông dễ xương lúm – Lâm ( 1 nhân trong lớp nhỏ) cười tít mắt
Chợt nhỏ thấy hơi nhột, quay qua thì bắt gặp Hoàng Thiên đang nhìn nhỏ chăm chú
-Nhìn gì, mà nhìn,……-Nhỏ lên tiêng mặt đỏ( nhỏ dễ đỏ mặt thật)
-Ặc , nhìn mà cũng hok cho –HThiên nói rồi nở một nụ cười nửa miệng –Cô mún trở về thời “thơ ấu” ah, để tôi giúp cho
-Anh mún làm gì-nhỏ đi lui
-Hok coá gì tôi chỉ giúp cô thôi mà-Hoàng Thiên vừa cười vừa nói làm nhỏ giạt mình.
-Á-nhỏ vừa hét vừa chạy như bay mà hok biết rằng, H.Thiên hok đuổi theo nhỏ
RẦM !!! nhỏ chỉ hết hét khi cái tiếng ấy xảy ra, nhỏ va phải ai đó
-Xin lỗi , xin lỗi-nhỏ vụng về
-Tuyển tập truyện ngắn ah, tôi tưởng cô là mọt sách chứ -người bị nạn lên tiếng
-Sorry vì đụng cậu, nhưng cô hok coá quyền nói tôi-nhỏ vừa đẩy cái gọng kính vừa nói-đưa đây-nhỏ giật quyển sách trên tay kẻ lạ mặt
-ah chà, mạnh mồm ghớm nhỉ, đi theo tụi này-một con nhỏ từ đâu đi tới kéo theo một lũ con gái
-Được thôi-nhỏ nghếch măt lên dù gì thì chống đoói cũng hok được
Bọn con gái đó dẫn nhỏ đến trước một người con gái rất xinh đẹp đang ngồi(Mai đó), bên cạnh còn coá hai cô bé khác.
-Quỳ xuống-một đứa đạp vào chân làm nhỏ khuỵ xuống
-Mấy người mún gì -nhỏ e dè hỏi( thật sự thì nhỏ rrất run, coá bít võ đau chứ)
Mai gật đầu lập tức một đống ảnh bay vào mặt nhỏ làm nhỏ né hok kịp
Nhỏ đứng đậy phủi chận nhặt những tấm ảnh , thì ra đoá là những tám ảnh chụp nhỏ và Hoàng Tử hôn lần trước
-Ảnh đẹp quá ah ai chụp vậy -nhỏ reo len thik thú
-Con nhỏ này, còn cười được hả-một con bé xông tới đinh đánh nhỏ thì Mai lên tiếng
-Dừng tay, đừng đánh cô ta, phải hành hạ dần chứ
-Còn cô, tôi cho cô bít nếu cô còn gần Hoàng Tử thì cô sẽ chết đoá haha-Mai cười
-Nhưng hok được đâu, trò chơi của tôi đâu coá thể kết thúc như vậy được
-oh trò chơi, cô xem H.Tử là trò chơi ư, cô có xứng hok
Nhận ra mình lỡ lời nhỏ nói lại
-Trò chơi của tôi với cô cơ-nhỏ nhếch môi cười, vẻ mặt kinh khỉnh
-Bìa học đầu tiên cho cô nè-Mai nói rồi khec gật đầu lập tức tụi con gái vây quanh nhỏ
-Muốn đấnh nhau hả, giang này cũng hok ngán-nhỏ bẽ tay tạo thế làm tụi con gái hơi sợ vì Vũ rất giỏi võ, tụi nó giàn về phía mình đề phòng
Chỉ chờ coá thế nhỏ………quay lưng bỏ chạy, tất cả tụi con gái trừ Mai chỵa theo nhỏ.Ngay sau đó một người con trai từ sau bức tường bước ra, người con trai đoá khoát vai Mai nói thì thầm:
-em hok định làm Kún của anh đau đấy chứ -tên con trai đoá cười cười
-em chỉ thử Kún một chút thôi, rất thông minh phải hok
-Uh
Nói rồi Mai trao cho người con trai ấy một nụ hôn dài
[người con trai ấy là ai? sao họ lại nhỏ là Kún, mọi chuyện rốt cuộc là sao? Mai ccos quan hệ với ng][ì con trai ấy? họ định làm gì nhỏ]
Hôm sau nhỏ vào lớp , vẫn cái kính trên mặt, bực bội, hok ai dám gây chuyện lúc này, mỗi lần nhỏ giận trông khíp lúm . Bỗng mặt nhỏ giãn ra, rồi một nụ cười nửa miệng xuất hiện, ròi bỗng nhiên nhỏ cười toe quay sang bắt chuyện với mấy bà tám lâu lâu liếc sang Hoàng Thiên cười nham hiểm làm Hoàng Thiên cũng thấy nhột “con bé đó sao vậy ta, cứ như hai giây chạm một vậy”.”tôi sẽ cho anh sống hok được chết cũng hok xong ha ha”.
Tiết 1, tiết Hoá ,…………
-tất cả các em nộp vở bài tập cho tôi , lấy điểm 15phút –cô Hoá sửa gọng kính nói
-đâu rồi, đâu rồi kà, sao hok thấy nhỉ-Hoàng Thiên cuống cuồng tìm nhưng vô vọng , quyển vở ở trong tay nhỏ rồi còn đâu
-còn thiếu Hoàng Thiên-bà cô nghiêm giọng
-dạ em….em….quên mang vở – hÒng Thiên lí nhí quay sang nhìn nhỏ đang cười
-hả! thôi được em là học sinh giỏi nên tôi tha lần này .Ơphạt em ở lại quét lớp cuối giờ
-cho chít hehe-nhỏ nhìn Hoàng Thiên cười, và nhận được ánh mắt sắc lẻm
Nhỏ nghếch mặt lên vẻ mặt thách thức
“để đó tôi sẽ hok tha cho cô, cô và hoàng Tử sẽ hok thành đâu” Hoàng Thiên
*tiết 2: Âm nhạc ( sao lại coá cái môn này vậy???)
-Hoàng Thiên em hãy hát lại bài này
-Vâng ạ !-Hoàng Thiên đang hát thì nhỉ nhéo mạnh vào cánh tay làm Hoàng Thiên ré lên
-AAAAAAAAAAAAAAAAAA’
-chuyện gì vậy?-bà cô hết hồn
-dạ……..-Hoàng Thiên đỏ mặt, bực mình
-ha hah âhhâhhahaa -tụi lớp nhỏ cười to như chưa được cười (có tụi con trai và nhỏ thôi, tụi con gái vẫn nín vì mún lấy lòng hot boi^^ nhỏ éc we’)
-trời ạ lại làm trò cười cho thiên hạ, mất hết hình tượng hot boy –Hoàng Thiên rít qua khẽ răng, mặt đỏ phừng
*Tiết văn
Hoàng Thiên ngủ trong lớp , nhỏ định thưa cô thì lại hok nỡ, vẻ mặt cậu ta nhín thật dễ xương, y con nít vậy .Vậy là cả buổi nhỏ nhìn……..Hoàng Thiên ngủ .
Renggggggg…………..chuông báo hiệu giờ ra chơi
Đang định chạy xuống canteen thì Bập!!! đầu nhỏ đụng sàn lớp một cách hok thương tiếc và thủ phạm chẳng ai khác là Hoàng Thiên
-ai ya, xin lỗi bạn nha –h.Thiên vừa nói cười cười
nhỏ bực tức bước đi thì Hoàng Thiên kéo nhỏ lại
-Tôi mún nói chuyện vối cô –hÒng Athiên kéo nhỏ đi một cách hok thương tiếc (đổi mặt nhanh chóng mặt)
nhỏ-HoàngThiên đang đứng ở một bãi sau trường, lúc trước nơi này Hoàng Tử đã gặp nhỏ
-Cậu mún gì sao cứ chọc tôi hoài vậy hả, hại tôi làm trò cười cho thiên hạ nãy giờ -Hoàng Thiên xả vào mật nhỏ
-Hứ, cạu thì thua tôi chăng,làm tôi xưng cả đầu, cậu hại tôi bị mấy đứa cpn gái đó phát hiện hại tôi ngã từ trên cây rớt xuống-nhỏ cũng gân cổ lên “hát”
-Thì ra cô tức vụ đó
-nhóc Giang-một tiếng gọi vang lên, chẳng phải là Hoàng Tử sao
Bỗng nhiên Hoàng Thiên ôm chầm lấy nhỏ, kiss vào môi nhỏ.Hoàng Tử đến và bắt gặp cnảh tượng này thì khuôn mặt bắt đầu bién sắc, bất ngờ thật sự bất ngờ
-Hoàng Thiên, nhóc –Hoàng Tử thốt lên một cách vô thức
-anh làm phiền chúng toi đó-Hoàng thiên cười khuẩy, ôm nhỏ vào lòng hok để nhỏ nói gì
Đợi Hoàng Tử đi xa, Hoàng Thiên mới thả nhỏ ra
_Cậu làm cái gì vậy hả -nhỏ hét vào mặt hoàng Thiên, nước mắt trào ra
Hoàng Thiên đút tay vào ống quần, vẻ mặt hok chút hối lỗi
-Tôi ghét cậu -nhỏ hét lên bỏ chạy nước mắt trào ra nhìu thật nhìu.Suót buổi học còn lại nhỏ hok thèm kiếc Hoàng Thiên lấy một cái
“mình đã làm sai sao, iu là sai sao??”
“sao cậu ta làm vậy chứ.cậu ta ghét mình mà sao lại hôn mình chứ hjx hjx”
Cuối buổi nhỏ chạy nhanh đến lớp Hoàng Tử , cái gì thê này? Mai đang ôm Hoàng Tử
-Không được -nhỏ núo vào một góc tường
-hjx-nhỏ bịt miệng lại cố ngăn tiếng nấc nước mắt trào ra nhỏ khóc, nước mắt thấm đẫm tay áo, một mình………. một mình nhỏ khóc ….không coá ai…..bỗng có bàn tay kéo nhỏ vao lòng…….
-Khóc đi, đừng cố nín, anh sẽ hok thấy đâu -người đó vuốt vuốt tóc nhỏ
-hu hu.em không mún….không mún chơi trò chơi này nữa đâu, anh ơi , em buồn lắm, mọi chuện kết thúc rồi.kết
thúc , Hoàng Tử đã iu người con gái khác, hết thật rồi hức hức-nhỏ nói trong tiếng nấc
Cuối buổi nhỏ chạy nhanh đến lớp Hoàng Tử , cái gì thê này? Mai đang ôm Hoàng Tử
-Không được -nhỏ núo vào một góc tường
-hjx-nhỏ bịt miệng lại cố ngăn tiếng nấc nước mắt trào ra nhỏ khóc, nước mắt thấm đẫm tay áo, một mình………. một mình nhỏ khóc ….không coá ai…..bỗng có bàn tay kéo nhỏ vao lòng…….
-Khóc đi, đừng cố nín, anh sẽ hok thấy đâu -người đó vuốt vuốt tóc nhỏ
-hu hu.em không mún….không mún chơi trò chơi này nữa đâu, anh ơi , em buồn lắm, mọi chuện kết thúc rồi.kết thúc , Hoàng Tử đã iu người con gái khác, hết thật rồi hức hức-nhỏ nói trong tiếng nấc .
Vũ ôm thật chặt nhỏ, vuốt tóc nhỏ thì thầm:
-KHóc đi, rồi em sẽ thấy nhẹ nhõm hơn, và tốt nhất là em cũng đừng coá quan hệ gì với Hoàng Tử, như thế chỉ làm em đau thôi
-Nhưng mà anh,……hức…có lẽ…em đã iu rồi..hức…dừng .. . lại coá quá trễ hok anh hu hu -nhỏ nói trong tiếng nấc, ôm Vũ thật chặt
-thôi nào cô bé, em vượt qua đợc mà phải không , thế mới xứng là bé Kún của anh chứ -Vũ hôn lên trán nhỏ
-hức, em sẽ cố-nhỏ chùi những giọt nước mắt, ngẩng lên nhìn Vũ và nở một nụ cười.Vũ xoa đầu nhỏ, quay ra cõng nhỏ
-anh làm git thế-nhỏ đỏ chín mặt
-Lên anh cõng, để anh xem pé Kún coá nặng hok nào-Vũ tươi cười
-uk-nhỏ cười-nụ cười chua chát
Vũ quay mặt lại thì thếy Mai đang cười nhìn Vũ , Vũ cũng cười lại rồi quay lưng bước đi
“ Kún, bây giờ đau khổ nhưng sau này anh sẽ hok để em phải khóc nữa đâu …. Hoàng Tử với em hok sinh ra để dành cho nhau, cứ thế nhé, anh chỉ mún tốt cho em”
[ nụ cười của Vũ và mai là sao, sao họ thân thiện với nhau thía? họ cóp ý gì? tại sao Vũ lại ngăn cản nhỏ quan hệ với Hoàng Tử? cậu chuyện story teen này rồi sẽ di về đâu]
======================
Ngày.tháng ……năm…..
Hoàng Thiên hôn nhỏ, chẳng lẽhọ đang yêu nhau, vậy tại sao nhỏ còn theo mình làm gì?
Đau lắm, tim mình đau lắm, …….
Mai đã khóc, gục vào vai mình mà khóc, cô ấy thật tội nghịp sinh ra mẹ đã mất, giống mình? thật sự thì mình thấy cô ta hok xấu tính tí nào?
thế này là sao?thật sự thì mình iu ai…………….
=======================
and dey hok phai la cuoc ca cuoc cua nhỏ và Vũ, ma flaf của……….. mọi nguoi tu doan nhe
Sáng hôm sau nhỏ vác đến lớp vẻ mặt hok thể dài hơn, thấy nhỏ bùn tụi bạn xúm xít lại hỏi han túa lua (nhỏ như là linh hồn của lớp vậy ^^)
-Này, tránh ra hết đi –con Linh hét lên bằng cái giọng vọng xa trên quãng 8
-bà tránh xa thì coá-tụi đó hét lại –làm như Kún là của mình bà vậy
-uh đó, mà hok , mấy người làm thế chỉ làm nhỏ bùn hơn thôi
-uk , vậy chúng tôi giao cho bà nhiệm vụ làm cho nhỏ cười, trong ngày hôm nay -tụi đó vỗ vai Linh
-ẹc tui hok mún chít đâu-Linh ruịt đầu
Tách, một giọt nước mắt rơi trên bàn, Hoàng Htiên thấy thế thì rối lúm “tại sao nhỏ lại khóc, vì chuyện hôm qua sao?thật sự thì mình mún xin lỗi nhỏ lúm nhưng hok tại sao mình hok lùm được?vì gì?tự trọng ư?
-Đi theo tao-nhỏ Linh kéo tuột tay nhỏ chạy ra sau sân trường
-Kún cho tao bít mày làm sao vậy ,có chuyện gì fải hok?-Linh nhìn thẳng vào mắt nhỏ
-hok tao hok sao mà-nhỏ quệt giọt nước mắt cười thật tươi
-Đừng cười nữa giả tạo lúm-Hoàng Thiên từ đâu đến phán một câu làm cả hai đứa nó bao gồm Linh nhỏ im bặt
-Linh này
-ah zì
-mình nói chuyện riêng với Giang dc hok
-uk-Linh gật đầu rồi quay về
-Này sao cô cứ như thế vậy –Hoàng Thiên
-Hok liên quan đến anh – nhỏ quay đầu đi , thật sự thì nhỏ hok mún nói chuyện với Hoàng Thiên lúc này
-…liên quan đến Hoàng Tử fải hok –Hoàng Thiên típ tục nói.Nghe đến Hoàng Tử tim nhỏ quằn quại, nhỏ ngồi phịch xuống hai tay nắm chặt váy .Nước mắt cứ thế rơi, nhỏ đưa tay lên cố ngăn dòng nước mắt nhưng sao những giọt nước mắt đó dường như hok nghe theo lời nhỏ,vẫn rơi .Hoàng Thiên cầm tay nhỏ lại
-cô hãy khóc đi, như thế sẽ làm cô thoải mái hơn
Nãy giờ coá lẽ nhỏ mún khóc lúm nhưng lại hok dám, bây giờ câu nói đó như một lời mở đầu cho nhỏ, vậy là nhỏ oà lên khóc làm Hoàng thien phát hoảng, ôm vội nhỏ vào lòng
-Tôi…tooi…xin…lỗi..có fải tại tôi hok-Hoàng thiên lắp bắp
-hức.hjx……-nhỏ hok nói gì chỉ lắc đầu
-tôi xin lỗi, cô đừng khóc mà
(lúc nãy bảo là khóc bây giờ lại hok khóc là sao???là sao??^^)
Cứ như thế, nhỏ ngất trên tay Hoàng Thiên lúc nào chẳng hay
Thấy nhỏ hok động đậy, Hoàng Thiên bế vội nhỏ chạy đến fòng y tế, và Hoàng tử cũng đang ở đó………..
Trong lớp học, cách đây 1 tiếng……….
-na` Hoàng Tử , đi chơi bóng rổ đi
-uk….-Hoàng tử miễn cưỡng
Rầm –Hoàng Tử ngã xuống
-AAAAAAAAAA’ -1 tiếng hét thất thanh (hok fải của Hoàng Tử đâu nha, ^^ là của fan thôi^^)
-hoàng Tử sao vậy, tớ thấy cậu cứ mung lung sao ấy –Vũ chạy đến bên Hoàng Tử
-hok, tớ đi băng vết thương này đã-Hoàng Tử đứng lên, quay lưng bước đi.Đầu cậu cứ quay nguầy nguậy, nhỏ, chỉ mình nhỏ xuất hiện trong đầu cậu.”hôm nay nhỏ hok đến tìm mình chẳng lẽ chuyện của nhỏ và Hoàng Thiên là thật?”
==================
BỐP!!!
Máu, máu đã xuất hiện trên khoé miệng Hoàng Tử, tại sao ư, vì cú đánh mà Hoàng thiên đã dành cho cậu
Hoàng Tử đưa tay quệt vết máu trên miệng, quắc mắt nhìn Hoàng thiên, ánh mắt như xoáy thấu tâm can
-đánh hay lúm, tôi cũng coá quà cho cậu đây –Hoàng Tử đánh lại Hoàng Thiên nhưng hok fải là vào mặt mà là vào bụng.Cú đánh khá mạnh làm Hoàng Thiên fải ngồi xuống ôm bụng
-Cậu đứng đậy cho tôi-Hoàng Tử kéo cổ áo Hoàng Thiên ấn vào tường-Cậu đã làm gì nhỏ
-làm gì ư, fải hói anh mới đúng-Hoàng Thiên nhìn vào thẳng mắt Hoàng tử, ánh mắt Hoàng Thiên rất giống ánh mắt mẹ cậu, ánh mắt làm cho Hoàng Tử cảm thấy có lỗi.hoàng Tử thả áo Hoàng Thiên
-hỏi tôi ư? Tôi dâu coá bít gì chứ, chẳng fải cậu và nhỏ đã hôn nhau đó sao, hok fải là couple ah
-đúng nhưng chỉ tôi thik cô ấy thôi, hôm qua chính tôi đã làm anh hỉu lầm nhỏ, nhưng anh cũng đau hơn gì, dám ôm cả Mai trước mặt nhỏ………….
Hoàng Tử hok còn nghe Hoàng Thiên nói gì nữa, cậu chạy vù đén fong y -tế, chẳng coá nhỏ ở đó, nhỏ đã đi đâu?
===============================
“ Hoàng Tử chẳng lẽ đã chấm hết, em cứ tưởng anh đã thik em mà, sao lại thế này ………… chẳng lẻ chỉ mình em đơn phương…. Em đã khóc rất nhìu đấy…Hoàng Tử ạ…vì anh… nếu thấy em khóc anh cũng đừng nói là “baby don’t cry” nhé…vì lúc đó có lẽ em sẽ hok kiềm lòng được đâu…. anh Vũ nói đúng chúng ta hok dành cho nhau…. goodbye nhé Hoàng Tử……. em sẽ đi…về một nơi hok coá anh, ở nơi đoá có lẽ em sẽ tốt hơn bây giờ……………”
—————————–
NHỏ đang đứng trước gốc cây sau trường, nơi nhỏ đã trao cho Hoàng Tử nụ hôn đầu đời , nhỏ ngước lên nhìn khẽ mỉm cười nhưng nước mắt đã rơi từ khi nào
“lần cuối đếy nhe’, những giọt nước mắt cuối cùng, em sẽ hok khóc vì anh”
-Giang!
Nhỏ quay đầu lại, nhận ra là Hoàng Tẳ nhỏ quay đầu bỏ chạy
-Khoan đã, em hok mún nghe anh giải thik sao
-hok….em hok mún nghe gì cả -nhỏ ngồi xuống hai tay bịt chặt tai
-thôi nào nhóc em đừng bướng bỉnh chứ-Hoàng Tử gỡ tay nhỏ khỏi tai rùi ôm nhỏ vào lòng
-Anh và Mai chỉ là bạn , lúc đó…..tại cô ấy quá xúc động …….anh và Mai cùng hoàn cảnh là hok coá mẹ
-Thiệt sao?-nhỏ ngước mắt lên nhìn Hoàng Tử, mắt long lanh
Hoàng Tử hok nói gì trao cho nhỏ một nụ hôn dài
…ngọt, thật sự là rất ngọt…đây là lần đầu tiên Hoàng Tử chủ dộng hôn nhỏ………
Hoàng Tử buông nhỏ, xoa đầu nhỏ rồi cười
-iu anh nhìu nhắm cơ -nhỏ chụt vào má Hòang Tử
-còn anh thì ghét am nhắm cơ, làm bẩn hết cả mặt anh
-á, lại thế-nhỏ hét lên -lần nào cũng chê bẩn hok chịu đâu
-hok chịu hả, thiệt hok –hoàng tẳ cười nửa miệng nhỏ hơi sợ nhưng vẫn nói cứng
-thiệt, hate u
Hoàng Tử lấy tay…….. chọc let làm nhỏ nhảy loi choi
…………..nước mắt đã khô trên mi ai………nụ cười đã xuất hiện trên môi ai …………
vừa về nhà nhỏ đã tọt lên fòng hok để ý đến xung quanh, Vũ thếy nhỏ vui thì tò mò
-hôm qua tì bù lu bù loa hok hay lại toe toét –Vũ cằn nhằn nhỏ
-Kệ em, vui mà
-Vui cái gì nhìn mắt em anh tưởng “thị Nở” thứ hai nữa chứ -Vũ nói mà hok để ý đến câu nói mình đa xgây nên 1 trận động đất ( thì hai anh em rượt nhau chỵa uỳnh uỳnh, hok động đất thì là gì?)
-Anh àh, hoàng Tử với em làm hoà rùi -nhỏ vừa thở vừa nói
Vũ thì đang xoa bóp cái lưng đang xưng lên vìnhững lần tung chưởng của nhỏ cũng ngước lên nhìn.Vũ hok nói gì lặng lẽ về fòng
-Á anh , em chưa nói xong mà
-Kệ anh đếy
“chắc tại mình đập ổng mạnh quá, lần sau fải…….. đánh mạnh hơn mới được (_ _ )T_T”
Nói xong Chris tắt máy làm nhỏ hok thể giải thik ldc lấy 1 câu
Ngày mai(thư 6):
Bây giờ nhỏ đang tích cực chạy (như bay) vào lớp.Hôm nay Hoàng Thiên nghỉ hok coá lí do.Vừa vứt được cái cặp xuống thì nhỏ đã bị Linh chọc :
-Con kún kia
-hả-nhỏ nhìn lên Linh thắc mắc
-ặc! tao kiu con chó mà mày trả lời làm chi
-Á, cái con này -nhỏ rượt Linh chạy vòng vòng, thấy Phong
Linh chạy đến núp sau lưng Phong lè lưỡi trêu nhỏ
-Á ah hai ông bà này định hợp sức lại choóng tui phải hok, hok chịu đâu, tui zề tui mét mẹ tui
-khịt, haha mắc cười wa’ đi, pé lùn-Phong xoa đầu nhỏ
-Ai cho kiu tui là lùn-nhỏ rướn tay cố với xoa đầu Phong nhưng mất đà nhỏ ngã oạch ra đằng sau nhưng…………
-êm qquá, sao hok đau nhỉ-nhỏ tự hỏi
-chà mới nửa năm hok gặp mà Yuko nặng lên trông thấy
– hử, kẻ nào vừa lên tiếng đếy -nhỏ quay qua nhìn nhưng chẳng tháy ai
-đứng dậy mau Yuko, Chris sắp chết roài nè
-A-nhỏ đứng vụt dậy –Chris, đến khi nào vậy
Chris đứng dậy, Chris chẳng mấy chốc đã cao hơn nhỏ hẳn nửa cái đầu
Chào mọi người, tôi là Hoàng Giang Nam, có thể gọi tôi là Chris, tôi là người Nhật
-Người Nhật sao giỏi tiếng Việt vậy
-Vì mama tôi là người Việt
Chris được xếp ngồi bàn bên cạnh nhỏ
(tả chút zề Chris na`: người cao, chuẩn , da trắng,mũi cao, tóc màu hung đỏ ( nhuộm đếy bà kon, zậy mà dám nói là “tóc mình nó zậy” _ _*)
Giờ ra chơi, hok ngoài dự đoán tụi con gái bu đầy Chris, và cũng một cách nhanh chóng nhỏ kéo được Chris ra khỏi đám con gái bằng cách nhờ con LINH ( thì chỉ cần nhờ Linh chạy ra ngoài hành lan hét lên :Hoàng Tử kìa, lập tức tụi con gái chạy theo Linh ngay)
CANTEEN:
Nhỏ đặt ly nước xuống(sau một hồi chiến đấu tích cự với nó) nhìn Chris (chằm chằm ) làm Chris thấy nhột nhột
-Chưa từng thấy ai đẹp zai sao –Chris nói đùa nhỏ
-Thấy oy`, thấy người đẹp zai hơn Chrí nữa cơ-nhỏ cầm ly nước lên típ tục chiến đấu
-ne` coá lầm hok đoá, làm gì coá ai đẹp zai bằng Chris…-Chris vuốt tóc
-bạn trai tui
-hả, Yuko mf cũng có bạn trai sao, nghi wa’ ah nghen, hay là đơn phương
-sax,
-ai mà vô phước thía
-ê coá ý gì
-Thông minh sao chậm tiêu wa’ ah
-hừ, mà tại sao Chris về đêy thế
-uk vvề để tìm chị Hana, có tin chị Hana về đêy
-Hana?đặc điểm
-đêy na`, Chris đưa ra một tấm ảnh-nhỏ nhìn, seo wen wa’ hình như nhỏ đã từng gặp, đúng rồi chính là người ấy…….
-Sao đằng kia ồn wa’-Chris chỉ tay về một đám con gái trước đó, Theo hướng đó nhỏ nhận ra là Hoàng Tử, Phong, Vũ,Thiên đang là trung tâm
-Phải cứu bồ cho họ thui-NHỏ mỉm cười chạy đến bên đoá
-E hèm
-e hém
-e hèm
đến lần thứ 3 mà vẫn thấy tụi con gái hok để ý đến nhỏ, thì cục tức trong lòng nhỏ nổi lên:
-TRÁNH RA!!!!!!!!-nhỏ hét lên nhưng hình như bọn con gái đó xem lời hét của nhỏ chẳng đáng 1 kí lô nào thì phải
-ui chà, Yuko tức lên nhìn xinh wa’-Chris xoa đầu nhỏ, đúng hơn là cố tình làm rối tóc nhỏ(nhỏ lúc này đang mặt đỏ lên, phụng má, chu miẹng nhìn iu cực)
-bỏ ra, cậu làm gì thế -một bàn tay chụp nhỏ lôi về fía mình,Chris khá bất ngờ nhưng nhanh chóng định thần , Chris đút tay vàotúi quần cười khinh khỉnh
-aiya, sao cộc wa’ zậy ông anh
-………………..
-chỉ “sờ” cô bé này một chút thui mà-Chris chọc dai
-………………………-Hoàng tử vẫn im lặng
-ông anh đâu có quan hệ gì với Yuko đêu pfải hok
-tôi…tôi bạn của anh của cô bé này –Hoàng Tử nói làm nhỏ chợt thếy nhói đau”HoàngTử vẫn mãi thế, chẳng bao giờ coi mình là người iu, chỉ là em gái bạn,em gái……”
“Nhìn wen lúm, sao mình chẳng nhớ nhỉ”
Vũ kéo nhỏ hỏi:”ai đếy”
“Chris, chảng lẽ anh hok nhớ “nhỏ cười cay đắng
-A, Chris-Vũ lao tới ôm Chris,
-sax, anh Vũ, chết….ngạt
-CHú mày cao lên ruì nhỉ, hùi đếy bé tí xíu
-á, anh Vũ-Chris làm mặt giận
-thôi hok nói nữa, sao về đêy cs chuyện gì
-em đi tìm chị Hana , chị ấy về nước…..hok cho em đi theo
-Hana? Cô ấy đang trong lớp anh
-thế hả?-Chris lao thảng đến lớp
================
Trong lớp 11A1…………..
-Mai ne`, cậu tính làm zì con bé
-………….
-nó và Hoàng Tử làm lành ròi đó
-………..
-hay đánh một trạn cảnh cáo đi
-Không được làm con bé đau –Mai đập bàn làm tụi con con gái xung quanh sợ sệt
-Mai, cậu sao thế…..
-không không sao, chỉ là hok mún làm con pé đau
-cậu có quan hệ zì vs nó ah?-tụi con gái nhìn Mai e dè
-phải thì sao mà hok fải thì sao
-này, co đừng ỷ là bọn tôi cho cô làm đại ca mà lên mặt nha’-một con nhỏ nói
-ai chà, thế sao vinh hạnh wa’ nhỉ-Mai nhìn bọn con gái vs vẻ mặt nửa thách thức nửa khinh khỉnh
-Cô- đứa con gái đó lao thẳng đến giơ tay tát Mai nhưng Mai nhanh chóng chụp tay và vặn ngược lại
-Cô bạn định đấu vs tôi ah –Mai ghé sát mặt con nhỏ nói
-cô có võ
-uk, tiện thể nói lun tui là Hana người Nhật ho fải người việt, mà tui lại được học Judo từ nhỏ đấy
-Cô ccô, mấy đứa con gái lùi lại
Mai thả tay con bé kia ra(ui chà chắc đau lắm nhỉ) nói:
-Hok được đụng Giang, nếu mấy người làm gi f đừng có trách tôi
-Vậy tại sao cô lại gia nhập bọn tôi làm gì
-đó là bí mật-Mai đưa tay lên suỵt nhỏ, tụi con gái nhìn Mai đầy sợ sệt
-Hana !-Chris nhảy đến ôm chặt lếy Mai
-sax, Chris sao em lại đến đêy
-chị đến được thì em cũng vậy đoá
-sax, nhưng papa cho em đến hả
-hok-Chris xịu mặt-em trốn
Cốc
-ui da, sao đánh em
-ngốc
-seo ngốc
-thì em ngốc, ăn gì mà liều thế hok bít
-ăn cơm chị nấu đếy
-sax chị đã nấu cơm bao giờ đâu
-thì thế……
cốc
-chị
-hok chị hok em gì hết
-hừ, em mét papa
-mét đi, em mà nói là papa bít em ở đây đoá
-Chị em tình cảm wa’-Vũ từ đâu đi đến kéo theo một quân đoàn
-Anh Vũ , chị Hana dữ wa’, mai mốt anh “rước” chị ấy về coi chừng nghe, mà tốt nhất là đừng coá “rước về lun thì càng tốt
-thèng kuỷ nhỏ kia ……………….
[đoạn nỳ Ryank chủ yếu nói về hai chị em Hana –Chris.
mọi người coá để ý hok Chris chỉ gọi nhỏ là Yuko trong khi đoá vẫn gọi Vũ là Vũ because ………….
.trong kí ức chris-yuko-hana là những đứa bé đầyhạnh phúc, vui vẻ, Yuko-Chris là anh em song sinh (phải hỉu rằng đêy là Yuko khác hok fải nhỏ) Hana hơn Chris và Yuko 1tuổi, rấ iu thương em.nhưng……một ngày.bỗng……….
-2 con đứng đêy chờ mẹ một lát nhé-bà Chi hôn nhẹ lên trán Yuko (5 tuổi)
-dạ
Nhưng chris và Yuko đã hok vâng lời ………
-Yuko, qua đây, anh cho kẹo ne` -Chris vẫy vẫy
-anh chờ em với em qua liền –Yuko chạy sang…
.ketttttttttt……
-Yuko, Chris con đâu ròi –bà Chi chạy quanh đoá tìm kiếm
CHợt thấy đám ssông bà chạy tới xem và ……..
-Yuko, Yuko em tỉnh lại chơi với anh đi, Yuko-Chris cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Ỵko lắc alức, nước mắt lăn dài
-YUKO –bà Chi hét lên rồi chạy đến bế Yuko và Chris lên xe đến bệnh viện
-Xin loõi bà, cháu mất quá nhiều máu ………….-các bác sĩ cúi đầu ….. vừa nghe xong bà Chi ngất đi, chồng bà đỡ bà ngồi xuống .đau lắm……đứa con hai ông bà rứt ruột đẻ ra, giờ chẳng còn nữa…….mới 5 tuổi…….Còn Chris khóc không ngừng
Sau đám tang của em gái, Chris trở nên trầm hẳn chảng còn vui như lúc trước
-chris lại đêy chị cho kẹo nè –Hana dõ dành em
_-………… Chrí chẳng buồn đấp lại rồikhóc
-ứ, em ho chịu đâu…em mún Yuko cơ, hức hức…Yuko…Yuko đâu rồi….hjx em mún yuko hu hu-Chris oà lên khóc làm Hana cũng khóc theo , Hana đã nhịn lâu lăm rồi
…hai đứa nhỏ chỉ mới 6-5 tuổi……….
But ………………
-Hana tại seo chị lạilàm em và Hoàng tử hỉu lầm?
-Thật ra, chị và vũ thếy hai người rãnh wa’ chẳng có việc gì làm nên mới chọc chút ý mà
-chị rãnh nhờ
-hơ hơ
-hok coá làn sau đâu đếy nhớ
-uh
=====================
Thứ 7(ngày hôm nay tổ chức hội thao, và cũng là ngày công bố kế quả tuần học lớp nào dành được giải chuyến đi thú vị)
Cuộc thi gôm những trò chơi:
– tenis(đôi –đơn)
– chạy tiếp sức
– hai người ba chân
– kéo co …..và……..
………bắn bi(!?)
Tennis đơn do Linh đảm nhiệm,đôi do Hoàng Thiên và nhỏ(hok biét Hoàng Thiên đã hết bùn chưa?cậu sẽ làm gì trong tg tới) .Chạy tiếp sức thì Lâm->Thi->Chris->nhỏ .kéo co thì có 5nam 5 nữ (2Hoàng, Tuấn Anh, Anh Tuấn,Tùng, 3Linh,Như,Tiên), bắn bi do Nam(hok fải Chris đâu ah nha) còn hai người ba chân dành Chris và nhỏ.
* 1/ cuộc thi tenis đơn-đôi được tổ chức cùng lúc (vì trường có 2 sân mà ) . hầu như cả ba đều trụ được đến chung kết
.Hoàng Thiên và nhỏ đánh khá ăn ý, mặc dù nhỏ vẫn đang giận Hoàng Thiên(làm mặt lạnh thế thôi nhưn gthật ra hết giận rồi, vì nhỏ chưa bao giờ giận ai lâu bao giờ ) .Kết thúc lớp nhỏ được giải nhất đôi, nhì đơn.Cả ba đã khá mệt(vậy là lớp nhỏ được cọng 19đ)
*2/bắn bi do Nam chơi, trò này vui cực lun ah’, vì đã lâu hok chơi, hok riêng Nam mà các đối thủ chơi rất ngộ lun, bắn gần cũng hok trúng mà xa là thôi rồi lun, trò này làm tụi cổ vũ hét mỏi mồm lun(chỉ dạy ý mà) rùi lăn ra ôm bụng cười (chơi vui wa’ mà) .Cuối cùng thì ……..
-oh, yell , tao thắng rùi nhé –nam hét lên
Lớp nhỏ lại được nhất ( vậy là 29 đ)
*3/hai người ba chân
-Cố lên nhé Chris/yuko -nhỏ và Chris cùng đồng thanh
-aiya fải nhất đếy
-ok
Nhỏ và Chris choàng tay qua vai nhau
-huét-Tiếng còi trọng tai vang lên, nhỏ và Chris chạy như bay và đến đích đầu tiên và vừa đến đích thì nhỏ vấp cục đá ngã quay, kéo Chris ngã theo làm tụi bạn cười sặc sụa còn nhỏ và Chris thì mặt đỏ lên(dễ thương wa’) , nhỏ khẽ nhăn mặt rùi lại cười với tụi bạn(39)
*4/ Chạy típ sức Lâm->Thi->Chris->nhỏ , nhỏ lết đến chỗ của mình , nhỏ đã thấm mệt. bắt đầu Lâm chạy hết sức đưa đến cho Thi, rùi đến Chris, rùi đến nhỏ, đến giờ lớp nhỏ đang đứng thứ 2, gắn lên chỉ thua một bước chân thôi bỗng Linh hét lên
-kún, sâu tren áo mày kìaaaaaaaaaaaaa
-AAAAAAAAAAAAAAAa-nhỏ chạy thật nhanh (sợ nhất là sâu đó) qua đích rùi mà vẫn chạy (_ _”)^^
-A, con sâu, con sâu hu hu -nhỏ oà lên
-đâu coá đâu –Hoàng Thiên chụp áo nhỏ lôi lại
-trên áo kìa, hu’ oa
– cô chạy thế người còn hok ở lại nổi huống gì con sâu
-hức cậu wa’ đáng lắm nha, cậu ý, cậu làm tôi&*^%$#-nhỏ xả một trang vào Hoàng thiên, tức lúm rùi đếy, tụi nghịp thèng bé
-Sax, từ trước đến giờ cô tức tôi bao nhiu đó hả -Hoàng Thiên hỏi
-uk, cậu làm tui mún bầm gan chít đi đcươ, hừ
-thế hả? vậy từ nay fải chọc cco nhìu mới được cho cô tức chít lun
-Tên Thiên kia, cậu là đồ devil, satan, hứ cậu nở lòng nào ăn híp người “hièn lành” như tôi chứ-nỏ gân cổ lên npói
-Hiền lành có nhầm hok đó, nếu cô là người hiền lành thì thế gian này hok coá ai là hung dữ hết ah’-nói rồi Hoàng Athiên chắp tay nhìn lên cao ra vẻ thành khẩn -cầu chúa tha thứ cho con người này hok bít mình đang nói gì-vừa nói xong Hoàng thiên thấy sống lưng mình lành lạnh, và tất nhiên là sau đoá nhỏ à hoàng Thiên “tập chạy” khắp sân trường …những tiếng cười trong trẻo lại một lần nữa vang lên …………..
lớp nhỏ thắng vậy là được 49 điểm
5/ Kéo co, lớp nhỏ được nhì (giải nì thì lúp nhỏ hok ham)
tổng cộng là được 58
“ TẤT CẢ HỌC SINH TẬP TRUNG VỀ HỘI TRƯỜNG ĐỂ LÀM LỄ TỔNG KẾT”-tiếng loa fóng thanh vang lên lúp nhỏ nhanh chóng tập hợp
“TRường ta sẽ có một chuyến đi Vũng Tàu 3 ngày ba đêm, bắt đầu khởi hành vào ngày thứ hai” -giọng cô hiệu phó vang lên đều đều –và lớp được nhất là lớp 11 A1 nhưng …………
lớp 10A2 tức lứop 10Q đồng ssố điểm nên cũng sẽ nhận được một chuyến đi cùng lúc
-yell-lớp nhỏ ôm nhau mừng rỡ(công cả bọn cố gắng mừ)
Ngay sau đó nhỏ lập tức chạy đến lớp Hoàng Tử và ôm lấy…Mai^^(ai mà ôm Hoàng tử ngượng chít), Sau đó nhỏvà Hoàng tử lang thang đâu đó (đúng hơn là Hoàng Tử bị ép buộc lại còn cuốc bộ nữa chứ><) nhỏ kéo Hoàng Tử đi từ nơi này đến nơi khác(khíp chơi cả ngày giờ mà hok mệt hả chùi) và cuối cùng dừng lại ở một wan’ kem nhỏ nhưng được trang trí khá dễ thương (tuy là con nhà giàu nhưng nhỏ rất thik cùng bạn đến nững khu nhỏ thế này, thú vị lúm ý)
-chị Ly cho em 2ly kem sôcôla
-uk, dợi chị chút nhé nhox
-dạ
-sao lại kêu hai ly, anh đâu bảo sẽ ăn đâu
-hok ăn cũng fải ăn, lệnh đã ban cấm cãi
-sax, có lệnh đó nữa hả
-sao lại hok
-em hay đến đây lắm hả
-uk
-tỉu thư như em mà cũng bik những nơi này khâm fục
-tất nhin, em là ai?giang mà lj?-nhỏ hết mặt
Sau buổi đi chơi , nhỏ thấm mệt(chơi cả ngày mà )
-lên đêy anh cõng
-hả, em tự đi được ?-nhỏ dụi dụi mắt như mèo kon
-đừng hỉu lầm tại anh sợ em đi choáng cả đường người ta
-hu hu Hoàng Tử ăn híp em -nhỏ giả vờ khóc
-hok lên thì thui-hoàng Tử toan đứng dậy thì nhỏ đã phóc lên lưng từ lúc nào
-nhox này-Hoàng tử khẽ cười
……bờ vai Hoàng Tử rộng thật.nhỏ ngủ từ lúc nào hok hay
NHỏ vương vai thức giấc, nắng sớm chíu lên khuôn m,ặt cuỉa nhỏ, , hôm wa nhỏ đã coá một giấc ngủ thật ngon và một giấc mơ đẹp của nhỏ và Hoàng Tử , nhỏ với tay lấy cái dồng hồ, 8h .Moọt cách nhanh nhất nhỏ chạy vào fòng vệ sinh, hôm nay nhỏ coá hẹn cùng vs Linh đi mua ít đồ cho ngày mai.
“….nô-en năm nay em bước típ mộy mình….”(Giáng sinhlạnh) nhạc chông dt nhỏ vang lên
-êu, con Linh nó seo thế
-ah uh –Phong gãi đầu -tại anh lỡ mồm gọi Linh là ..là….
-là Gì?-nhỏ tò mò
-là…là…
-anh thử nói lại lần nữa xem?-Linh gằn giọng
-ah’, hok nói đâu-Phong chạy tới gần Linh-đưng giận nữa mừ-Phong kéo áo Linh
-hok
-e hèm Phong nèy -nhỏ cười gian-mì ngon lắm, thưởng cho Phong cái “mi” nè
-Thiệt hả-Phong nói
-áh hok dc, Phong là của tui-Linh chạy đến ôm Phong lại
-sax, bà nì vui thiệt
-keke
Sau đoá thì Phong cùng Linh đi đâu đoá tg hok bik, còn nhỏ thì…tung tăng đi một mình(I’m free).Tuy đi một mình nhưng nhỏ cũng bị chú ý lắm lắm ý
==========================
Sáng hôm sau, nhỏ cùng mọi người tập trung lên xe.Chỗ ngồi được sắp xếp như ngồi trong lớp , lớp nhỏ hăng dễ sợ quậy tưng bừng lun, làm bác tài xế mấy lần suýt lạc tay lái.Chơi hăng là thế nhưng đến trưa đứa nào cũng lăn ra ngủ. Hoàng Thiên lặng nhìn khuôn mặt đáng yêu của nhỏ, trông nhỏ ngủ thật bình yên.”sẽ mãi như thế nhé nhox”
Xếp phòng, 4 người một fòng nhưng nhờ “mua chuộc” được cô giám thị nên fòng nhỏ chỉ 3 người là nhỏ , hana và Linh nhưng đổi lại fòng Hoàng Tử lại 5 người (keke do coá Chris chen zô nữa mừ ^^)
Vì đi xe wa’ mệt nên, mọi người ngủ một lèo đến sáng.
-Kún dậy mauuuuuuuuu-tiếng Linh vọng trên quãng 8
-hok dậy đâu-nhỏ kéo chăn trùm lấy đầu
-mày hok dậy thì Hoàng tử bị kướp mất thì tao mặt kệ ddeeys nhá
-á-nhỏ bật dậy ngay lập tức
-trò nèy hịu nghịm thật –Hana cười =phải áp dụng mưói được
-Linh-Mai khều vai Linh
-dạ-Linhway lui(lễ phép dữ)
-coi kìa-Mai chỉ ra ngoài cửa
-áh, Phong-Linh hét lên rùi chạy ra ngoài ngay lập tức(đơn giản vì Phong đang bị mấy cô bám dữ wa’ mừ)
-Cái Linh đâu rùi chị-nhỏ vừa rót ly nước vừa nói
-ra ngoài tìm chồng rùi, keke
-oạch, thế chị hok đi tìm”ox” àh
-khỏi cần, ai mà thèm
-Chị nói đếy nhá, em bảo ảnh đi tán mấy chỉ
-ê, ê hok dược làm bậy ah nha, Vũ của chị mà bị cướp là chị hok để yên đâu nha
-xí, Vũ của chị, mưói hok thèm mà
-thôi, anh iu của Yuko đang ……-chưa nghe Mai nói hết lời thì nhỏ đã chạy biến
-tụi nhóc vui thiệt, đúng là nhóc con chỉ biết chạy tìm người yêu-Mai cười thầm –còn mình thì sao nhỉ? Cũng đi tìm người iu thui –Mai cười rùi way đi^^ (bà này còn là nhox mà cứ như ngừi nhớn)
=====================
Trong fong Hoàng Thiên
Sau khi ông Lâm vừa cúp máy, Hoàng Thiên ném mạnh cái điện thoại vào tường, rít lên
-Giả tạo! tại sao hả! tại sao ông luôn đối xử bất công như thế! khoẻ àh, mẹ vẫn còn khoẻ! mẹ đã bị ông làm cho như thế còn khoẻ gì chứ?
Hoàng Thiên khuỵ xuống, nước mắt rơi( tự trọng của một đứa con trai hok cho fép Hoàng Thiên khóc )
-Ông đâu biết mẹ mắc bệnh đâu? nếu ông chỉ để tâm đến mình Hoàng Tử tahì sao còn sinh ra tôi làm gì hả?tại sao lại khiến mẹ tôi đau khổ thế chứ.Tôi hận ông……….
Nhỏ luồn chân vào cát rồi hất lên, bỗng nhỏ cảm thấy nhói nhói ở chân thì ra là do vỏ sò.nhỏ nhặt nó lên, “cái vỏ sò đẹp thật”-nhỏ thik thú reo lên rồi lại buồn
-Giá như coá Hoàng tử ở đây haizzzzzzzz…-nhỏ thở dài
-Làm gì ngồi đó mà thở dài thế cô nương-Hoàng Tử từ đâu đén chìa ra cho nhr một chiếc vỏ sò rất đẹp
-đẹp wa’, anh lấy dâu hay vậy
Hoàng Tử hok nói gì chỉ mỉm cười
-Hok fải anh đi tập ah
-Tạp xong rồi, -rồi hoàng Tử ghé sát tai nhỏ thì thầm -nhớ anh lắm ah
-đâu coá, ai mà thèm nhớ anh chứ -nhỏ cãi mặt đỏ phừng
Hoàng tử lại cười”dễ thương thật”
NHỏ một tay cầm dép, một tay cầm vỏ sò đi dọc bờ biển, Hoàng Tử chỉ mỉm cười lẳng lặng đi theo sau .Thế này là đủ, đâu cpoá cần gì nửa nhỉ, hok ai nói gì nhưng cảm thấy rất vui rồi , dù nhỏ đi trước Hoàng Tử đi sau nhưng trong lòng nhỏ hoàng Tử luon sát cánh.
Hoàng Thiên lặng nhìn Hoàng Tử và nhỏ rồi mỉm cười …………..
“sẽ hok dễ đâu fải hok hoàng Tử , nhưng nếu anh làm Giang vui thì …chúc cả hai hạnh phúc…..”
Hoàng Thiên nói rồi cúp máy mỉm cười tuy dây là một chuyện chẳng đáng cười
Mới cách đây mấy phút, Hoàng thiên rất hận hận bố, hận Hoàng tử còn bây giờ lại giúp hoàng Tử bên người mà mình yêu, cạu thật hok hỉu nổi mình nữa nhưng khi vui thì điều gì khiếnc on người ta vui
Người ta thường nói “hạnh phúc là khi thấy người mình yêu hạnh phúc” người ta vẫn thường dùng câu đ để nguỵ biện cho sự đau khổ của mình, đã có ai làm được như thế chứ? Hoàng Thiên cũng vậy, cậu hok bao giờ tin cái câu mà người ta thường nói đó, cậu đã rất đau khổ khi bik nhỏ thik Hoàng Tử, và đau khổ hơn khi tháy nhỏ khóc, và bây giờ cậu đã tin, tin cái câu nói đoá là thật , chẳng fải sao? Hoàng Thiên cảm thấy niềm vui len lỏi trong tim khi thấy nhỏ cười tuy người làm nhỏ cười hok fải là Hoàng Thiên .
Những hình ảnh lúc đầu gặp mặt và những lúc hai đứa đối đầu, nhỏ đã bước vào trái tim khi nào mà Hoàng Thiên chả biết .Hoàng thiên nhắm mắt thì thầm;
“ ……..thế nhé, những kỉ niệm sẽ mãi trong tim Thiên, sẽ hok bao giờ phai dâu , .Khi hok coá Hoàng Tử bên cạnh thì Thiên luôn sẵn bờ vai như một đứa bạn thân Giang nhé.. ..chúc Giang hạnh phúc……….”
Hoàng thiên mỉm cười .nụ cười đầu tiên trong ngày-nu cười lúc hoàng hôn
==========================
Đại ca, chị định thế nào ạ, nhìn con bé đó ngứa mắt quá.
-Hừm, từ từ đi con bé đó phải đánh cho nó một trận
-Tối nay đại hội sẽ ra tay chứ ạ
-uh-đứa con gái được kêu đại ca cười, thật man rợ.Bọn chúng bàn gì gì đoá một lúc thì toả ra về…………..
Đại hội Đêm (chuyến đi này thực sự là chuyến giao lưu giữa các trường danh tiếng )
Mở đầu hội là hiệu trưởng trường nhỏ len nói nói gì đó rồi buổi tiệc bắt đầu, buổi tiệc đứng. Vừa khai mạc thì Hoàng thiên hok thấy nhỏ đâu, cả nhỏ Linh nữa
MỞ đầu chương trính là tiết mục hát của lớp 11A1 bài hát “mưa kí ức”
Nhạc dạo lên, Vũ liền đọc ráp
“Trong cơn mơ a vẫn thấy những tiếng cười vẫn còn nơi đó
và e đã ra đi…để tiếng cười không còn nơi đó
1 mình a gác trống dìu hiu…a đã khóc cho cuộc tình mình
để h đây mỗi ng 1 nơi…2 trái tim thuộc về 2 hướng
2 nơi 2 tâm hồn….2 lối đi và 2 suy nghĩ…2 cuộc sống đã ko còn có nhau
để h đây 1 mính a bơ vơ hiu wạnh trong nỗi đau mình anh”
Vu vừa dứt Mai típ lời “Tình mình là cơn gió khiến cho ta dc mãi gần bên nhau
Tình mình là tia nắng khiến cho đôi ta mãi ko cách xa”
Vũ típ “
Anh yêu em như trăng với sao lun kề cận bên có nhau
De cho chúng ta dc trọn đời bên nhau”
Mai
Hãy nhớ nhé a iu lời mà e hứa mãi mãi bên e
Và lời hứa khi xưa h đây chỉ còn mộng mơ tan vỡ
Mà h này chỉ có mình a khóc với bong tối vậy wanh
Lời mà ng đã hứa chẳng lẽ chỉ là của giấc mơ thôi
Một mình a lê bước lần trong bong tối với nỗi
cô đơn
Và trong con tim dang rất đau ng ơi
Vu
Chút ánh sang trong đêm tìm soi bong e về đây với anh
Người ra đi wên mau tình yêu đắm say ta trao hum nào
Chỉ còn giấc mơ giấc mơ trao về nhau
Khi Mai hat gan xong thi minh Thien o trong doc doan rap
“làm sao bây h làm sao đây a có thể có e những tháng wa
ngày tháng mà đôi ta bên nhau…h chỉ còn lại là mộng mơ
một giấc mơ chỉ có mình a ko còn e đi cùng bước nữa
phương trời xa e nào có bít…a khóc thầm cuộc tình chúng ta”
Rồi cứ thế cả hai hát cho đến hết bài
Igongj củ hai người kha shay làm mọi ngư ngất ngây luôn
TIẾP THEO LÀ TIẾT MỤC NHẢY CỦA LỚP 10Q ………….
vừa nghe đến 10Q hội trường vỗ tay rào rào, gì chứ nhảy à sở trường của lớp nhỏ(hèn chi lúc nãy hok thấy)
Cả hội trường tối đen, tiếng nhạc vừa lên, hình ảnh của nhỏ và bạn nhỏ hiện len mờ ảo ……….. nhạc bài don’t don’t làm khuấy động không gian
Cả bọn con trai ngồi quỳ xuống tay cầm mũ phốt còn nhỏ và Linh thì nhảy được một lúc thì dổi lại là tụi con trai (5 đứa ) , tụi nó vứt mũ mắt đeo mặt nạ
Sau đó thì hợp lại nhảy chung, nhỏ và Linh đứng trên su đó tụi con trai xếp sau……..
rồi từng người nhảy .Nhỏ và tụi bạn nhảy khá điêu luyện, xoay , nhào lộn,… kể cả những dộng tác khó đèu làm được, hok những thế còn sáng tác một số điều nhảy mới nữa chứ, mọi người ở dười vỗ tay rần rần………
hộc hộc -nhỏ vừa uống nước vừa thở
-làm gì ghê thế mày-Linh hỏi
-tao mệt quá -nhỏ nói vẫn hok ngừng thở
-chết cha mày bệnh rồi-Nam đặt tay lên đầu nhỏ rồi bế thốc nhỏ lên
Nhỏ hok còn sức để nói nữa, nhỏ ngất lịm tren tay Nam ……….
Bóng Nam bế nhỏ lướt qua , hoàng Tử chợt thấy wen wen nhưng vì tụi bạn kéo đi nên Hoang fTử nhanh chóng wên chỉ có thắc mắc “sao nhỏ hok tới tìm mình?!”
Sao nhỏ này nói mua nhìu đồ thế nhỉ, định khuân cả siêu thị về nhà chắc mà quái toàn kẹo với bánh nữa chứ….. –Linh vừa di vừa lẩm bẩm một mình(Linh vẫn đang mặc bồ đồ lúc nãy nhảy)
NHìn từ xa bọn con gái tưởng Linh là nhỏ nên hok nói hok rằng bay vào đập tối tấp, bất ngờ vì bị đánh Linh hok kịp phản ứng ……
-đủ rồi-giọng một đứa con gái vang lên
Linh nhìn lên, mắt hơi nhoà, hình ảnh một co gái với mái tóc dài hiện ra trước mặt, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên mờ ảo……cố nhìn nhưng Linh vẫn hok nhìn ra người con gái đó là ai
-ái chà, đây hok phải giang mà là cô Linh -đứa con gái gí sát vào mặt Linh, đứa con gái đó bóp mặt Linh quay thẳng vào mình
-Tuy Giang quyến rũ Hoàng Tử nhưng cô cũng đâu coá vừa đâu nhỉ, dám cặp với cả Phong kơ đấy, cô chán sống rồi ah
-Lắng tai mà nghe nè-giọng đứa con gái lại vang lên
-cô cũng chỉ thuộc hạng tép riu nên đừng còn lén phén đến gần Phong, còn nữa về nhắn với con Giang rằng nếu nó còn gần hoàng Tử thì ……..-đứa con gái bỏ lửng câu nói cất tiếng cười man rợ
-Cô cô là ai? bảo tôi xa Phong ah đừng coá mơ, hay là Phong hok thik cô nên cô ghen
-Cháttttt –kái tiếng đó vang lên chua chát, khoé môi Linh đã xuất hiện máu, chân tay Linh trống rỗng đầu óc quay cuồng nhưng vân cố nói
-mày nói kái gì?-đứa con gái vừa tát Linh nói giọng chua le“““
-hừ, tụi mày đừng coá mơ được Hoàng tử để ý đến và đừng coá đụng vào Giang nều không ….. –Linh cảm thếy đầu óc quay cuồng
-nếu không thì sao-đứa con gái mỉm cười ngạo mạng
-……….-Linh chỉ nhìn đứa con gái rất đẹp đó bằng một ánh mắt đầy căm phỡn
– sao mày hok nói hả con khốn ?-một con đá vào bụng Linh, Linh ôm bụng quằn quại
-Mấy người làm gì thế?-một tiếng con trai vang lên
-có người rút thôi-một đứa nói thế là cả bọn chạy hok wên để lại những tiếng đe doạ …….
-Linh sao lại thế nèy –Phong nâng đầu Linh lên
-em….-Linh mỉm cười rồi ngát đi trong vòng tay Phong
-Linh…Linh>>seo lại thế này-Phong ôm chặt Linh vào lòng
Trong lúc đó …….Hoàng Tử đang chơi cùng bạn, vui vẻ, cậu đâu bik rằng nhỏ ốm chứ ………
Càng lúc Hoàng Tử càng thấy lạ :nhỏ hk đến tìm mình ư” , sau khi cực kỳ cố gắng thoát khỏi đám bạn Hoàng tử chạy đến chỗ lớp nhỏ, nghĩ tới tụi con gái Hoàng Tử ngao ngán nên đi tìm Chris
-Chris, Giang đâu rồi-Hoàng tử hỏi
-bệnh nên về trước rồi-Chris ột quả nho vào mồm nói
-nhỏ bệnh mà cậu tỏ thái đồ ấy ah
-này, này anh là người yêu Yuko hay là tôi hả -chris chợt chùn xuống -đừng lo chuyện thường thôi mà, hoạt động quánhiều làm Yuko dễ ốm lắm
Hoàng Tử hok ngeh Chris nói nữa chạy gấp về khách sạn
-Nam, Giang đâu
-suỵt, Giang đang ngủ hạ sốt rồi –Anm vỗ vai ahoàng Tử kiểu bảo an tâm –anh vào hok?-anm nhìn về hướng phòng nhỏ
-…….-Ahoàng Tử hok nói gì, từ từ mở cửa rồi nhẹ nhàng ngồi gànn nhỏ
Hoàng Tử khẽ cầm tay nhỏ, tay Giang nhỏ và ấm thật, Hoàng Tử khẽ nói, khuôn mặt của nhỏ lúc ngủ thật bình yên …………Hoàng Tử khẽ hôn lên trán nhỏ ……bình yên thật ………..
Nhỏ thức dậy , đã 2h sáng rồi, nhỏ quay quannhìn thì thấy Hoàng Tử đang ngủ tay nắm chặt tay mình, nhỏ khẽ mỉm cười, đưa tay vuốt má Hoàng Tử , mèm thật, dễ thương nữa “hoàng Tử rất giống baby nhỉ”nhỏ nghĩ rồi tự cười(mắc bệnh điên =.=”)(_ _”)
….chút nữa…..chút nữa……được rồi….(bik nhỏ đang làm gì hok? Rút tay ra khỏi tay Hoàng Tử ạ ^.^) nhỏ lấy chăn đắp lên người Hoàng Tử rồi cúi xuống…hôn nhẹ lên má hoàng Tử (thường ngày thì Hoàng Tử hok cho rồi) , nhìn xung quanh bây giơg nhỏ mới bik là mọi người gần tập trung qua hết đây…….
Bên cạnh giường nhỏ , Linh đang nằm, Phong cũng ngồi gần đó nằm lên tay Linh..
“quái,tại sao Phong lại wa đêy, hai người này hok phải tình tứ thế chứ” nhỏ bước nhẹ sang chỗ Linh, khuôn mặt Linh có vẻ mệt mỏi, một bên sưng lên
“sao lại như thế “-nhỏ tự hỏi, với bản tính tò mò có sẵn, lẽ ra nhỏ đã kéo Linh dậy để hỏi cho ra nhẽ rồi nhưng thấy Linh như vậy nhỏ hok mún làm phiền Linh,
Nhỏ thức dậy , đã 2h sáng rồi, nhỏ quay quannhìn thì thấy Hoàng Tử đang ngủ tay nắm chặt tay mình, nhỏ khẽ mỉm cười, đưa tay vuốt má Hoàng Tử , mèm thật, dễ thương nữa “hoàng Tử rất giống baby nhỉ”nhỏ nghĩ rồi tự cười(mắc bệnh điên =.=”)(_ _”)
….chút nữa…..chút nữa……được rồi….(bik nhỏ đang làm gì hok? Rút tay ra khỏi tay Hoàng Tử ạ ^.^) nhỏ lấy chăn đắp lên người Hoàng Tử rồi cúi xuống…hôn nhẹ lên má hoàng Tử (thường ngày thì Hoàng Tử hok cho rồi) , nhìn xung quanh bây giơg nhỏ mới bik là mọi người gần tập trung qua hết đây…….
Bên cạnh giường nhỏ , Linh đang nằm, Phong cũng ngồi gần đó nằm lên tay Linh..
“quái,tại sao Phong lại wa đêy, hai người này hok phải tình tứ thế chứ” nhỏ bước nhẹ sang chỗ Linh, khuôn mặt Linh có vẻ mệt mỏi, một bên sưng lên
“sao lại như thế “-nhỏ tự hỏi, với bản tính tò mò có sẵn, lẽ ra nhỏ đã kéo Linh dậy để hỏi cho ra nhẽ rồi nhưng thấy Linh như vậy nhỏ hok mún làm phiền Linh,
Nhỏ mò xuống bếp, từ trưa đến giờ chưa có gì bỏ bụng. “Mà ăn cái gì nhỉ, mình đâu bik nấu ăn đâu,hjx” “làm sao h” , thôi đành vậy.Nhỏ lấy cái áo khoát lên mình rùi ra ngoài.
Đã khuya,trời tối như mực, nhỏ bước từng bước, thấy lòng thanh thản lạ(hok sợ ma hả trời?!?)
-Máy quá, coá quán mở-nhỏ ghé vào cái quán đó mua một ít đồ ăn ròi về
Nhỏ nghe có tiếng bước chân theo sau, nhỏ bước nhanh thì bc chân đó bc nhanh nhỏ bước chậm thì bc chân đó chậm lại. Một cơn gió lạnh lùa vào tóc, tiếng xào xạc từ đám cỏ phát ra tật ghê sợ, thấy lạnh cả sống lưng, nhỏ co rúm người bước đi thật nhanh….. đầu hok tưởng tượng về những viễn cảnh sẽ xảy ra
-…là một tên dâm tặc, má ơi kứu kon…-nhỏ khóc thàm trong bụng –hay là…….ma, hu hu , ma kon sợ ma –nghĩ đến ma là nhỏ chạy như điên, tiếng bước chân sau lưng cũng gấp gáp dần
Hok có sức để chạy nữa, nhỏ lấy hết bình sinh……nhắm mắt way lui đằng sau( sao lại nhắm mắt >.<”) và…….hok có ai, nhỏ lắc đầu nguầy nguậy, chẳng lẽ là……..ma…………
-này ……….. -một bàn tay đặt lên vai nhỏ và nhỏ ……..xỉu
===================
này ……….. -một bàn tay đặt lên vai nhỏ và nhỏ ……..xỉu(gặp Ryank thig Ryank cũng xỉu lun áh =.=”)
-này, Giang cô sao thế -Hoàng Thiên lắc lắc vai nhỏ nhưng hok nhõ đã ngất vì wa’ sợ (phù)
Hoàng Thiên nhấc bổng nhỏ lên bế về khách sạn
Vừa về khách sạn chưa đầy một tiếng thì nhỏ tỉnh, vừa mở mắt nhỏ vừa hét:
-MAAAAAA-rồi bật khóc ngon lành- huhu oa oà
-trù ui, im dùm tui, hok ai tưởng tôi ăn hiếp tôi thì khổ
-ma ma, áh mámì kứu kon-nhỏ không nghe Hoàng Thiên nói, nhắm mắt khóc
-này, hok im là tôi…..ăn thịt kô đó –hoàng Thiên doạ lúc này thì nhỏ nín bặt, mở mắt, vừa thấy hàng Thiên nhỏ chợt đỏ mặt (ngượng thật, lại để thấy Hoàng Thiên thấy cảnh này) tháy nhỏ đỏ mặt Hoàng thiên bất cười
-trông cô ngốc hết sức
-……-nhỏ rất tức nhưng chẳng làm được nên vội lảng sang chuyện khác –sao tôi ở đây
-tự nhiên cô xỉu làm tôi hết hồn nên mang cô đến đêy-hoàng Thiên vừa noi svừa mang ra một tô phở nóng hổi
-đúng rồi lúc đó tôi…tôi..gặp ma, đáng sợ quá -nhỏ co rúm lại quắc mắt nhìn quanh
-cô dám nói tôi là ma hả -hoàng Thiên ngồi đến kề sát mặt nhỏ
-tôi hok nói cậu, lúc đó tôi nghe tiếng chân nhưng lúc quay lui đâu thấy người -nhỏ dẩy Hoàng Thiên ra, đỏ mặt.
-cô đúng là ngốc xít mà, tôi đứng cạnh cô thì cô quay sang làm gì có ai chứ -Hoàng Thiên cốc vào đầu nhỏ
-Đau, hok được cốc đâu tôi -nhỏ với tay cốc lại
-vậy thì hok cho cô ăn –Hoàng Thiên dành lấy tô phở trên tay nhỏ nhưng thấy cái mặt “ngu ngu” của nhỏ y như mèo con thì Hoàng Thiên lại hok nỡ nên đưa lại cho nhỏ, Hoàng aThiên nói giọng đanh lại
-cô ăn nhanh rồi về fòng đi –hoàng Thiên bỏ ra ngoài
NHỏ hok hỉu tại sao Hoàng thiên lại có thái độ như thế, vừa mới vui ve lại tự nhiên nổi cộc, nghĩ là thế nhưng sau khi ăn xong là nhỏ quên ***, nhỏ mở cửa bước về fòng …….. cũng đi ngủ thôi nhỉ
=====================
Hoàng Thiên xọc tay vào túi quần, bước đi trên cát,….đúng cái chỗ này ban sáng Hoàng Tử cùng nhỏ vui đùa,……… tuy hok có nhỏ đi cùng nhưng Hoàng thiên vẫn có thể cảm nhận được khuôn mặt nhỏ vui vẻ,cùng vúi giọg thik thú .hoàng Thiên khẽ nhắm mắt đẻ tận hưởng cái lạnh đến thấu xương lùa vào mái tóc.Ngồi bệt xuống cát, hoàng thiên nhặt ột viên đá ném thia lia và biển.Tối thui, hok bik viến đá đã xoáy mấy vòng trên mặt hồ hay là chìm ngay lúc đó, ssó phận cũng vậy, đâu ai bik mọi chuyện rồi sẽ về đâu ………….
Hoàng Thiên đứng lên hét to trong gió
-I LUV UUUUUUUU-Hoàng Thiên hét thật to như muốn giải toả cia smà lâu nay vẫn chịu, thế nhé,gửi lời yêu này vào gió-nhớ giữ giùm tôi nhé gió, hok được cho cô ấy bik dâu đếy –Hoàng Thiên khẽ mỉm cười, mọi buồn đau sẽ theo gió, mọi buồn đau sẽ được gio giữ chỉ riêng mình gió và Thiên bik …………
6h! nhỏ bật dậy (hok ngờ hôm nay nhỏ lại dậy sớm vậy), hoàng Tử đã dậy và đo từ lúc nào.Nhỏ nháo nhác tìm quanh, và …..
cạch! Hoàng tử đẩy cửa bước vào .
-hoàng Tử -nhỏ ôm chầm lấy Hoầng Tử
-làm gì thế -hoàng Tử hơi bất ngờ đẩy vội nhỏ ra. nhận thấy sự đường đột của mình nhỏ quay đi dấu đôi má đỏ ửng.Tháy nhỏ ngượng Hoàng tử bật cười vì trông nhỏ………đáng iu quá
-anh cười gì chứ ?-nhỏ lấy tay che mặt
-cười em-Hoàng Tử trả lơid thẳng
– em hok cho anh cười ?-nhỏ trả lời bướng bỉnh
-kệ em
-……-nhỏ đỏ chín mặt, ăn nói kỉu này chắc cnhỏ hok thắng nổi Hoàng tử
cạch! Vũ bước vào thấy cô em đang chín mặt lên tiếng kứu bồ
-ê, mày đừng coá thấy nó hiền mà bắt nạt nha
-hiền, hok dám đâu
-em đâu có dữ-nhỏ vênh ặmt lên cãi
-đếy –haòng Tử bật cười
-hu hu anh ơi Hoàng tử ăn hiếp em hức hức -nhỏ giả vờ khóc
-tốt quá –Vũ thốt lên
-tốt kái gì chứ, em của anh bị ăn híp mà anh nói thế hử
-ở nhà anh đâu làm gì được mày, bây giờ có người quản d]ợc mày thì tốt quá rồi-Vũ nháy mắt rồi đập tay với hoàng tử
-hu hu, em méc chị Hana cho koi, anh ăn híp emm, chị Hana ơi -nhỏ kêu lên, ngay lập tức Hana chạy đến sốt sắng
-chuyện gì thế?
-chị Hana , anh Vũ đi chơi cùng một chị nào đấy xinh lắm, anh ấy…hức hức……
-hok coá-Vũ tái mét mặt chối
-im –hana way sang nói làm Vũ im thít hok dám mở miệng –em nói típ đi
-anh ấy nói em mà nói với chị thì…thì….
-anh đâu có
-……….
-thì thì…..anh ấy sẽ đánh em hú oà
-hừ -Hana tức khí bỏ ra ngoài , Vũ lật đật chạy theo hok quên quay lại ném cho nhỏ một cái nhìn cảnh cáo còn nhỏ thì….cười hj` hj`
-Thiệt hết biết, thua em luôn –hoàng Tử xoa đầu nhỏ mỉm cười
-khà khà, lần sau cho chừa cái tội bắt nạt em
-ah mà hôm nay là ngày mọi người đi leo núi phải hok
-uk, em thay áo quần rồi xuống dưới anh đợi –Hoàng Tử hôn nhẹ lên trán nhỏ rồi bước xuống
nhỏ ngồi bất động mất mấy giây rồi…tự sướng “Lần đầu tiên thấy Hoàng tử dịu dàng với mình như thế, vui quá”
Nhỏ thay vồi quần áo, đơn giản chỉ là mọt chiếc quần jean thụng, một chiếc áo thụng có dòng chữ dễ thương “ I luv all”, cọt tóc xéo một bên, hơi xoăn(tóc nhỏ đã dài từ lúc nào), thêm một chiếc mũ tai bèo nhưng vành hok rộn ấy, thêm một đôi bata đen trắng, đơn giản là thế nhưng trông nhỏ cực kỳ dẽ thương……………
[hok bik buổi đi này sẽ như thế nào?]
Sao cô lề mề quá vậy, đội chúng ta mà về út cô chết với tôi –Hoàng Thiên cằn nhằn
-hừ, tôi đi hết sức rùi, có ngon cậu đi đi -nhỏ cãi lại, mồ hôi ướt đẫm lưng áo .Chảng là mấy lớp chia nhau thành các nhóm thi leo núi ấy mà.
-thì tôi đi, ai bảo tôi hok đi đâu.đồ ốc sên –H.Thiên
-conf cậu áh…… đồ đàn bà-nhỏ gân cổ lên cãi
-còn cô, con gái gì mà chanh chua đanh đá, chẹp, sau này ai vớ fải cô thì khổ -haòng Thiên nói mắt ngó liếc sang Hoàng Tử
-cậu đúng là cái dồ cà chớn, vô duyên vô nợ hok ai nợ mà cũng đòi -nhỏ cãi
-đấy, đâu có sai đâu-Hoàng Thiên way qua cãi
-Thôi tôi xin hai người, hok bik mệt hả, hai người cãi nhau tốn thời gian lắm đi nhanh cho tôi nhờ -Phong mệt mỏi nói
-hừ, nhờ anh Phong đó nhá hok tôi hok tha cho cạu đâu-nhỏ
-cô làm gì được toi
-cậu…..-nhỏ cứng họng, đúng. nhỏ thì làm được gì Hoàng Thiên chứ cùng lắm là mè nheo thôi
-Thôi, đi
-uk-nhỏ ngậm ngùi
-Á!-nhỏ thét lên rồi ngã rầm , Haòng Tử chạy đến đỡ nhỏ đứng dậy mắng
-đi với chả đứng, thôi lên đây anh cõng –hoàng Tử đề nghị mặt hơi đỏ
-uk-nhỏ vui vẻ leo lên lưng hoàng tử
HoàngThiên cảm nhận được trái tim hơi nhói lên, đúng Hoàng Thiên đã có thể cư xử như bìn thường được với nhỏ nhưng với những tình huống này trái tim Hoàng Thiên lại nhói lên, một chút tàn dư tình yêu…… Hoàng Thiên đi nhanh về fía trước
-cậu ta bị sao đấy
-nổi điên lên chứ gì -nhỏ nhanh nhảu
-nào xuất fát
-em ……..em nặng lắm hả -nhỏ e dè hỏi
-uk
-thôi anh để em tự đi cũng được, cũng một đoạn khá xa rồi
-uk-Hoàng Tử nói rồi thả nhỏ xuống
-nhỏ chỉ biết thở dài như thế này này haizzz…..”người đâu thảng thắn thấy sợ”
[ai nói Hoàng Tử thẳng thắn, chỉ là chọc nhỏ chút thôi vs lại sắp đến nơi rùi]
Nhóm nhỏ tới nhất,thảm cỏ xanh mướt trải trước mặt, nhỏ ,Linh và mai reo lên thik thú “ôi đẹp quá”Nhỏ dang tay, nhắm mắt lại,bây giờ nhỏ cỏ thể cảm nhận được mùi cỏ phả trong gió, gió tạt vào mặt mát rượi làm khô những giọt mồ hôi của ai kia
Bêy giờ đang coá hai người đang trông rất giống nhau chẳng ai khác ngoài Hoàng thiên và hoàng Tử, cả hai xọc tay vào túi quần lặng nhìn nhỏ rồi khẽ mỉm cười (đúng là anh em mà^^)
Tụi nhỏ thả sực chơi đùa trong gió, rồi lại nằm phịch xuống cỏ nghỉ.Sau một ngày chơi đùa đủ thứ trường nhỏ lên xe ra về, xem ra ai cũng mệt mỏi
Vừa về tới nhà nhỏ thả phich người trên giường hok buồn thay quần áo
[đừng ngạc nhiên tại sao hok có Chris nhá, vì mới xong ngày đầu thì Chris đã bay về NHật oy`, lệnh của papa cấm cãi=.=”]
===============
Nhỏ vứt cái cặp lên bàn nắm thở dài
-haizz………..
-sao thế?-Hoàng Thiên hỏi
-haizz…….
-thở dài hoài haizz…….-Hoàng Thiên giả vờ “haizzzz..” chọc
-thôi hok nói với cạu nữa, xui xẻo -nhỏ quay ặmt qua chỗ khác và “haizz……..”
-ê cô nói ai xui xẻo hả
-tôi đâu nói cậu
Hoàng Thiên cứng họng quay qua nói chuyện cùng tụi con trai
Chả là hô, nay xui xẻo thật.Sáng sớm bị Vũ lôi dậy, đụng đầu trong nhà vệ sinh, tông phải cột điện, haizz……
Ngoài cửa lơp nhỏ, tụi con gái đang bu quanh cía gì đó, nếu là thường ngày thì nhỏ đã ra xem rùi nưhng hôm nay thì haizz… (lại haiz nữa hừm >.<”) bỗng Linh từ đâu chạy đến kéo tay nhỏ
-đi
-đi đâu-nhỏ mệt mỏi
-Hoàng tử của mày dang bị bao vây kìa
-hả-mắt nhỏ sáng lên, chạy về fía nhỏ Linh bảo
Nhỏ cố chen nhưng vãn chưa thấy được Hoàng Tử bống một tay kéo nhỏ lại, nhỏ quay lui thì ra lf Hoàng Tử
-Hoàng……..-nhỏ nói chưa hết câu thì Hoàng Tử bịt miệng nhỏ lại kéo lui sau trường
-Sao anh hok ngồi trong lớp mà ra ngpoài làm gì vậy -nhỏ trách
-anh qua tìm em mà
-tìm em-mắt nhỏ sáng lên
-uk
-nhưng có chiện gì
-ah, uh –Hoàng Tử lắp a lắp bắp, ặmt đỏ phừng
-anh sao vậy-thấy mặt hoàng Tử đỏ bừng nhỏ cứ tưởng……..Hoàng Tử sốt(_ _”)
-ngày 14-2, gặp em ở rạp chiếu phim nhé –Hoàng Tử nói rồi chạy biến để lại nhỏ đưng đơ như tượng luôn
-á , sướng quá-nhỏ vừa đi vừa mơ mộng và đụng fải thân cây(vô phước) nhưng nhỏ hok tức mà lại vỗ vỗ cái cây cười tít mắt (đúng là khi người ta vui, mọi thứ dều trở nên vui)
-ê cô bị mắc hội chứng đao hả -hoàng Thiên
Hok để ý đến câu nói có ý chọc ghẹo của hoàng Thiên nhỏ gật đầu đại
-sax-Hoàng thiên nhìn nhỏ đầy dò xét “con nhỏ ngày hôm nay sao thế cà)”
giờ ra chơi , trong lớp chẳng coá ai ngoài nhỏ và Linh, nhỏ kéo tay Linh nói:
-tao đã thắng đã chinh phục được Hoàng tử rồi-nhỏ hăm hở
-hả thiệt hok –Linh ngạc nhiên
-thiệt, vậy là trong trò chơi này tao đã thắng hoàng Tử đã thik tao
-uk, thiệt tình lúc bắt đầu trò chơi tao nghĩ HOầng Tử hok thik mày và tao sẽ thắng kia ai dè .haiz
-nhưng..-nhỏ cúi xuống thì thầm –tao đã thật sự thik Hoàng Tử oy` từ lâu tao hok còn xem đây là trò đùa nữa
Pip
-thưa ông đã xong
-dạ., tôi sẽ làm theo lời ông chủ
-vâng
============================
Ngày.tháng …….năm……….
Liên này ngày 14-2 anh hok thể bên em cả ngày được, anh đã tìm được một nửa riêng giống như em vậy, Liên ạ.Nhưng anh hok xem cô ấy như người thay thế em đâu, anh yêu cô ấy thật
Hôm nay anh đã hẹn cô ấy đấy,…………
Chính cô ấy đã làm anh quên đi nỗi buồn mất em, thời gian trôi nhanh thật ………em hãy chúc anh hạnh phúc Liên nhé………. Iu em lần cuuôí
============================
Hoàng Tử đi học về , đi thảng vào fòng, àng Thiên cũng vậy
-Cái gì thế này-Hoàng Tử cầm máy thu âm lên, bật
SỐC!-hoàng Tử ngồi phịch xuống ghé, một giọt nước mắt rơi (ai bảo con trai hok được khóc)
Hoàng Tử cứ thế ngồi thư người như mất hồn……mọi thứ vở tan….kết thúc hy vọng……………
==========================================
14/2 ngày Valentine
Nhỏ, chính xác là nhỏ đang đứng trước rạp chiếu phim.Nhìn từng cặp đôi bước vào trong đoá mà nhỏ cảm tháy lo lắng, vì sao ư? Vì giờ này Hoàng tử vẫn chưa tới, đã trễ giờ hẹn 1 tiếng rồi . 1.giọt….2giọt……cơn mưa ào tới 1 cách bất ngờ mọi người chen chúc nhau tránh mưa làm nhỏ mún ngộp thở .
Hoàng tử hok đến , lại phải chen chúc thế này, làm nhỏ tủi thân hok thể tả, ai cũng có cặp có đôi…..chỉ mình nhỏ…….chỉ mình nhỏ.đứng đó……cảm giác đoá làm nhỏ mún oà khóc, nhưng trong đêm mưa ấy, đêm mưa mà Hoàng tử đã tìm thấy nhỏ, nhỏ đã hứa với Hoàng Tử sẽ hok bao giờ khóc nữa…….
Loay hoay tìm cái điện thoại để gọi cho Hoàng tử thì nhỏ nhận ra Hoàng Tử đã gửi một tin nhắn cho nhỏ trước đó khoảng tíêng, ngắn gọn chỉ là “GAME OVER” là ý gì???
Trời đất như sụp đổ trước mắt nhỏ,
-“như vậy là sao hả Hoàng Tử?, tại sao anh lại nói thế? Hok thể như thế được chẳng lẽ anh đã biết………”-nhỏ lắc đầu nguầy nguậy, ngồi phich xuống đất-“hok đâu em thật lòng yêu anh, em yêu anh mà Hoàng Tử…hức… hức….” lúc này thì nhỏ khóc thật sự, nhỏ hok thể giữ lời hứa được, ……
-Khong, không thể như thế được……..nhỏ lao ra ngoài trời mưa, như một con điên , mọi
người quanh đó chỉ biết nhìn nhỏ đày thương cảm, một số người con trai thì thầm nói :”xinh thế mà bị cho leo cây”
Nhỏ bây giờ như diên lạon( Ryank hok biết diễn tả sao nữa (_ _ ) , đúng rồi Hoàng Tử, nhỏ chạy chạy mãi ..dưới trời mưa, những giọ mưa tạt vào người nhỏ làm nhỏ cảm thấy rát kinh khủng…nhưng bây giờ cái đoấ hok làm nhỏ oá thể để ý , điều bay giờ nhỏ mún chỉ là mún gặp Hoàng Tử để hỏi một câu Tại sao???
-Hoàng Tử! HOÀnG TỬ!a!!!-nhỏ ra sức gọi và đập cửa, cảnh cửa bật mở, một tia hi vọng loé lên nhưng rồi nhỏ nhanh chóng thất vọng
-Thưa tiểu thư, cậu Hoàng Tử hok mún gặp cô , cậu chủ bảo tôi đưa cái này cho cô và nói cô hãy về nhà đi , người làm đưa cho nhỏ một chiếc may fthu âm rồi đóng cửa lại
“ tôi đã thắng rồi, tôi đã chinh phục được Hoàng tử rồi……” những cau nói đập vào tai nhỏ, đây chẳng phải là cuộc nói chuyện của nhỏ và Linh sao, sao hoàng tử lại coá được”
-Hok! Hoàng Tử! Hok EM THẬT LÒNG YÊU ANH -NHỎ hét lên một cách tuyệt vọng .Và tren đoá, ánh sáng vẫn được bật sao lớp màng mỏng ,Hoàng Tử, cũng rất đau khổ đâu chỉ riêng gì nhỏ đau, Hoàng Tử cũng đau lắm chứ, hai lần yêu, hai lần tình yêu xa cậu , mọi thứ như trùm một màu đen u ám……..
-“Hoàng Tử anh nói em về ư, về đâu, em làm gì có nơi đâu mà về, em đâu có….., em biết phải về đâu “-nhỏ tự nói rồi cười điên dại rồi lại bật khoc nức nở……
Hai lần trước……hai lần trước Hoàng Tử đã tìm thấy nhỏ trong đêm mưa,nhưng đem nay liệu Hoàng Tử coá tìm nhỏ hok……
Nhỏ lao ra đường…………KÉT!!!!!!!-cái tiếng đoá kéo dài làm hoàng Tử giật mình…nhỏ đúng rồi… nhỏ….chẳng phải nhỏ vừa lao ra đoá sao……
Hoàng Tử lao ra đường
Hoàng Tử lao ra đường.Nhỏ nằm đó bất tỉnh.Hoàng Tử ôm nhỏ vào lòng, một giọt nước khẽ lăn trên má, mưa hay nước mắt rơi, Hoàng Tử bik khóc ư?
-ôi, tôi còn chưa đụng fải cô bé mà-người đán ông trên xe nói
-thôi chú cứ đi đi, có gì tôi sẽ liên lạc-Hoàng Tử nói sau khi xem xét nhỏ
-uk
-Anh thả cô ấy ra, anh không xứng –haòng Thiên từ bao giờ đứng đó ướt nhẹp
-………..-Hoàng Tử hok nói gì đặt nhỏ xuống, đi đến chỗ Hoàng Thiên đang đứng, cậu xỏ tay vào túi quần nói, giọng lạnh băng
-cậu chăm sóc Giang cho cẩn thận và khi nào cô ấy tỉnh thì nói cô ấy đừng tìm tôi nữa –nói xong Hoàng Tử đi vào trong , trái tim rỉ máu
Hoàng Thiên bế nhỏ đến bệnh viện trung tâm…….
-Cô ấy sao rồi bác sĩ – Hoàng Thiên hỏi, giọng lo lắng
-chỉ là cô ấy bị chấn động tâm lí cquá mạnh thôi, hok đáng lo lắng lắm, cậu nhớ bỗi dưỡng cho cô bé -vị bác sĩ nói rùi đi
Hoàng Thiên mở cửa phòng nhỏ, khuôn mặt như thiên thần của nhỏ đang ngủ sao vẫn hiện rõ sự mệt mỏi .Ngủ đi nhé nhỏ!! –Hoàng thiên khẽ hôn lên trán nhỏ …………….
Trong lúc đó, khi mà hoàng Thiên bế nhỏ đến bạnh viện, một chiếc xe lao vút trong đêm mưa, người con trai lái xe đi như điên dại, cứ đi mãi đi mãi chẳng bik sẽ đi về đâu ………….
Chiếc xe dừng lại ở một nghĩa trang, người con trai trong xe bước ra chẳng buồn che ô, cứ thế cậu bước vào trong.Trời tối, mưa rơi, một ngày tồi tệ, nhưng là ngày Valetine , ngày của các đôi tình nhân. Hoàng Tử đứng trước mộ Liên, cứ thế nhìn ngôi mộ như oán trách, cứ đứng như thế dưới trời mưa, gió thổi mạnh,……….tại sao? tại sao hoàng Tử hok bao giờ có được ngày Valetine trọn vẹn, từ khi Liên đã ra đi, ngày Valentien là ngày Hoàng Tử căm ghét nhất cái ngày mà ngườ cậu yêu nhất ra đi, và hôm nay quá khứ lặp lại, một người nữa, người cậu yêu nhất sau khi Liên ra đi, lại lừa dối và rời cậu vào ngày Valentien
“Liên ơi,anh đã làm gì sai, con tim anh chẳng còn cảm giác, đúng nó đã quá đau……. trước đây, trai tim anh lạnh lùng băng giá khi mẹ anh ra đi, và em đến sưởi ấm trái tim anh, làm nó sống lại, nhưng tại sao hả em ra đi mang theo con tim anh.Và rồi…nó-trái tim anh đã lại được tiếp thêm sức sống một lần nữa khi Giang đến, cũng như em vậy cô ấy rất hồn nhiên, nhẹ nhàng bước vào tim anh và rồi như em cô ấy……… !!! anh phải làm sao đây Liên làm sao cho vết thương đó lành “
Hoàng Tử ngồi xụp xuống vệ cỏ gần mộ Liên, nước mắt rơi.Hoàng Tử khóc.
“anh có nên tha thứ cho cô ấy …….”
-Hoàng Tử!-một giọng trong troẻ vang lên, một người con gái rất xinh đẹp mang một chiếc váy trắng dài chưa đến gối bước đến gần hoàng Tử.
-Liên !-hoàng Tử bất ngờ gọi tên
Liên dưa tay vuóot những giọt nước mắt trên mặt Hoàng tử.Hoàng Tử nắm lấy tay Liên
-Liên, Liên sao em …….
-Hoàng Tử àh, mọi việc đều phụ thuộc vào anh, anh chỉ cần bik rằng em luôn bên cạnh và ủng hộ anh.và anh bik ai sẽ mang đến cho anh hạnh phúc mà fỉa hok hoàng Tử
-….-Hoàng Tử gục mặt xuống hok nói gì
-chúc anh hạnh phúc………..-Liên nói nẹ nhàng , lưòi nói phả vào gió
Sau câu nói đó bóng lên mờ dần rồi biến mất
-LIÊN!!!!!!!! –Hoàng Tử giật mình tỉnh giấc, thấy đầu nằng nặng
-mày làm cái gì mà sáng sớm hét toáng lên thế -Thiên càu nhàu-àm mày vừa gọi…………..
-tại sao tao lại ở đây, với lại đầu tao đau quá
-hôm qua 1 h mày mò tới đây hok nhớ hả, làm tao giạt cả mình tưởng ông ăn xin nào gõ cửa
-mày-Hoàng Tử lườm
-thôi, thôi mà sao hôm qua mày ướt nhẹp vậy
-………..-hoàng Tử im lặng hok nói gì, rồi nằm phịch xuống buông câu nói cuối cùng
-xin tao nghĩ hôm nay
-uk, mày nghĩ đi tao đi học
-……….
“chỉ là giấc mơ”
Linh đến trường, thấy lạ khi nhỏ và Hoàng Thiên hok đi học, không có lí do…….
Renggggggg!!! -dường như Linh đã chờ tiếng chuông này lâu lắm. Linh vù sang lớp Phong ngay khi cô vừa bước ra khỏi lớp ………
-Anh Vũ sao kon Kún hok đi học thế -Linh hỏi Vũ
-anh cũng chả bik, tối hôm qua nó hok về nhà ….. chẹp, con bé này
-ah mà Hoàng Tử cũng hok đi học-Phong khoát vai Linh nói
-Kún-Hoàng Thiên-HOàngTử đều nghĩ chẳng lẽ có chuyện gì –Linh lo lắng
-Hoàng thiên, là em Hoàng Tử hả
-uk
Lúc đó thì Thiên đi vào
-Hoàng Tử đang ở nhà tao, tối hôm qua nó dầm mưa cả đêm
-?-cả bọn quắc mắc nhin Thiên
-sao nhìn tao, tao có bik gì đâu, chỉ thấy nó gọi tên …….-Thiên đang nói thì im bặt
-nói típ ih, gọi tên ai?-Mai giục (
-oái bà ni` ở đây từ khi nào thế -Phong giật mình
Mai khẽ liếc Phong
-Liên-Thiên vừa nói là cả bọn đơ người lun tất nhiên trừ Linh và Mai
-Liên, là ai ?-Mai hỏi
-………..-không có tiếng trả lời , cả bọn tản đi
-ê, sao thế -linh hỏi
Đúng lúc đó thì điện thaọi Linh reo lên
–
hừ Linh bực mình, chưa nói gì đã cúp
-Anh Vũ-linh hét với volum cực lớn
-?
-Kún đang trong bệnh viện kìa
-hả, sao nó lại ở đó-Vũ hốt hoảng
-.-Linh lắc đầu
-thế bệnh viện nào
lắc đầu
-trời –Phong gõ đầu Linh- gọi hỏi ih
-ah há -Mắt Linh sáng lên gọi lại cho Hoàng Thiên
=========================
Ở bệnh viện trung tâm, có một bọn trai lẫn gái, còn mặc áo quần ih học tiến vào
Thiên đạp cửa cái rầm.không khí im lặng, nhỏ ngồi đó dựa đầu vào cửa sổ lặng nhì ra ngoài, hok để ý tụi Thiên.Hoàng Thiên ngồi trên ghế gục đầu xuống giường…..
-Thiên Thiên –Linh khẽ lây vai Hoàng Thiên
-cậu ấy vừa ngủ, để cậu ý ngủ chút đi-nhỏ nói, mặt vẫn rời khung cửa sổ
-Giang mày sao thế -Linh chạy đến bên nhỏ hỏi
-………-nhỏ gạt tay linh , hok nói gì mặt vô cảm
-Giang, sao em lại như thế -Vũ hỏi, mặt lo lắng
-em hok sao-nhỏ nói rồi khẽ cười
-sao mày lại cười-Linh
-tại tao thấy tao thật ngốc ngếch-nhỏ nói một giọt nước mắt lăn dài trên má
-có fải hoàng Tử………-hok để Linh nói hết câu nhỏ nói
-kết thúc.Game over
-là sao?!?-sao nãy giờ tôi hok hỉu gì cả -Phong hỏi, mặc cau có
-nhưng tại sao, tại sao, hok fải hôm qua mày avà hoàng Tử
-chẳng còn gì cả, Hoàng Tử đã hok tin tao -nhỏ nói, bật khóc ngon lành trước mặt mọi người. nỗi buồn đã bị kìm ném khá lâu, đã đến lúc bật mở …………..
=================================
Tìm 1 nơi thanh thản … để cho lòng đc nhẹ nhàng
Khi nào biển sẽ cạn … thì lúc đó sóng sẽ tan
Ko nên níu vì lòng sẽ càng … đau … cũng có thể để tàn mau
Cũng là điều mình mong muốn
Bỏ lòng mình trong lọ thuỷ tinh … đôi tay buông … và sóng cuốn
Ko suy nghĩ … là điều cần thiết … khi tất cả … không là wá muộn
========================
Thiên mở mắt, đã xế chiều, khẽ nheo mắt Htiên ngẩng đầu nhìn nhỏ đang ngồi đó, một cơn gió lạnh khẽ lùa vào, Thiên khẽ rùng mình.Nhẹ nhàng Thiên đến gần nhỏ khoát chiếc áo của mình lên vai nhỏ.
-tôi mún ra ngoài đi dạo-nhỏ nói mặt ngức lên nhìn Thiên
-uk-Thiên dịu dàng nhìn nhỏ, lòng nhỏ lại chợt nhói lên, anh mắt này rất quen thuộc, wen đến nỗi nhỏ hok muốn nhìn thấy nó.KHẽ cúi đầu nhỏ bước xuống giường .
Hoàng Thiên và nhỏ đi dạo, với bản chất cảu nhỏ thì chắc chắn là hok đi dạo trong bệnh viện rùi.Nơii mà Hoàng aThiên và nhỏ đang đi là công viên gần đó………
Nhỏ ngồi xuống một ghế đá, Hoàng Thiên cũng ngồi xuống. Im lặng. Nhỏ cố gắng gạt hình ảnh Hoàng Tử trong dâu mình, nhưng càng cố thì hình ảnh
lại càng ùa về với nhỏ, sao lại thế này.Hoàng Thiên nhắm mắt ngã lưng ra đằng sau, mệt mỏi, chuyện của nhỏ cứ làm Hoàng Thiên đau cả đầu, fải làm sao, bik làm seo để nhỏ hok còn buồn làm sao để nhỏ trở về với một con bé ngày xưa………..
—————————
Giấc mơ này xa vời em ngồi lặng thinh
Lắng nghe mùa đông đến vỗ về từng cơn gió
Lệ em đắng cay nhìn tuyết trắng bay nhẹ bay
Có hay lòng em đang rối bời như mưa tuyết
Kỉ niệm thuở xưa vẫn còn theo năm tháng không xóa mờ
Dẫu anh có quên có vờ như không biết em vẫn tin
Dẫu có thoáng qua em vẫn chờ dẫu có nhói đau em vẫn chờ
Cho đến khi anh về đây với em
[ bỏ đi ]
Mưa! một giọt….hai giọt……mưa trút xuống nhanh tới mức hok kịp để người ta phản ứng.Hoàng Htiên kéo nhỏ chạy tran h mưa ỏ một mái hiên gần đó. Tại sao lại vậy? “ông trời ông đang khóc thương cho tôi ư”-nhỏ ngước mắt nhìn trời mưa
Hoàng Thiên cới áo khoát lên vai nhỏ. Trước ặmt nhỏ, một cặp tình nhân đứng dưới trời mưa, chàng trai muốn chia tay mặc cho cô gái van xin, nài nỉ………. nhỏ bỗng nhớ đến Hoàng Tử, nhỏ ôm đầu rồi chạy vụt ra dưới trời mưa…….
-Gianggggggg-Hoàng Thiên hét lên chạy theo nhỏ
-không! Không!!!!!-nhỏ vừa ôm đầu hét
Hoàng Thiên chạy theo kéo nhỏ đứng lại, ôm chặt nhỏ vào lòng
-không!-nhỏ yếu ớt
-nghe tôi nói này Giang- Hoàng Thiên lay vai Giang nhìn sâu vào đôi mắt Giang
-cô hãy quên Hoàng Tử đi-anh ấy hok dành cho cô –Hoàng Thiên hét lên
-cô hãy để tôi thay anh ấy, tôi…..tôi đã thik cô lâu rồi-Hoàng Thiên nói một hơi
-Hoàng Thiên…..-nhỏ ngước đôi mắt đẫm nướclên nhìn(mưa hay là nước mắt?)
Hoàng Thiên ôm nhỏ vào lòng trao nhỏ một nụ hôn dài
ngọt ngào………..
dịu dàng……..
mãnh liệt……..
Nhỏ ôm chặt lấy Hoàng Thiên
-Hoàng Thiên……….-nhỏ bật khóc ngon lành
-ngoan nào, cứ khóc đi- Hoàng Thiên khẽ vuốt tóc nhỏ
Nhỏ khóc và ngủ từ lúc nào.Hoàng Thiên bế nhỏ hok vef bệnh viện mà gọi taxi đưa nhỏ về nhà(nhỏ)
Một cái bóng cao cao tay cầm dù quay lưng đi…………..
” Giống như cánh chim bay tìm mãi ánh nắng xa xôi
Ngày cuối năm ấy trôi qua còn nhưng bông tuyết băng giá
Bước trên phố thênh thang đường vắng những tiến mưa rơi
Từng áng mây cứ trôi đi vội vã
Cho từng ngày giá lạnh bước cứ bước về đâu một khi giấc mơ ..
Tìm lại đây buồn vui vẫn vơ như ngày xưa cầm tay dưới mưa ……..
=================
-sao 2 đứa lại ướt thế này-Vũ lo lắng hỏi
-đang đi dạo thì trời mưa anh ạ-Hoàng Thiên cười
-kún sao thế
-mệt quá nên ngủ thôi
-ai thế anh Vũ-Mai hỏi vọng ra
-Kún, và hoàng Thiên –Hoàng aThiên nói vào, Mai lền chạy ra
-Sao lại ướt thế này, chà để kún đó chị thay áo quần cho còn em lên fòng Vũ lấy đại bộ nào đó đi, ướt dẽ cảm lắm
-………-Haòng Thiên gật đầu
======================
-sao hok đưa nhỏ vào bệnh viện mà lại đưa về nhà –vũ hỏi , đưa cho Thiên một cốc cà phê nóng
-em thấy về nhà sẽ tốt hơn, ở trong đó , Giang cứ như người hok hồn
-uh
Sáng hôm sau
-mày ỉư nhà, hok được đi –Vũ ngăn hok cho nhỏ đi
-thôi mà anh, em đi được-nhỏ nũng nịu
-hok là hok-Vũ buông lại một câu trươc skhi lên xe
-hừm-nhỏ làm mặt giận
Nhưng ngay sau khi Vũ đi thì nhỏ……cũng đi theo và kẻ tòng fạm chẳng ai ngaòi Hoàng Thiên
Vì là nhỏ muốn đi xe đạp nên Hoầng Thiên đành lấy hết sức để đạp, còn nhỏ sau lưng thì cứ khúc khích cười
-chưa bao giờ đi xe đạp hả-nhỏ cười
-ah uh-HoàngThiên đỏ mặt
-khục khục, sao lại có người như cậu nhỉ
-này sao cô hok hoie sảo lại có người như cô, ác độc như mỵ phù thủy
-uh đấy, phù thuỷ đấy, thế mà cũng có người thik -nhỏ cười
-…………….-Ahòng Thiên im thin thitư
(thì bik nói gì)
Nhỏ đứng ngoài chờ Hoàng Thiên dắt xe vào gửi trong trường . Một bóng dáng quen thuộc hiện trước mặt, Hoàng Tử vẫn như ngày nào chỉ có thêm chút lạnh vào bất cần.Nhỏ cúi găm mặt, kéo Hoàng Thiên chạy nhanh vào lớp. Hoàng Tử nhìn theo lòng chợt nhói đau.LÀm sao để tha thư?mà tha thứ thì cô ấy có trở về?
-Xin lỗi Hoàng Thiên mình mình.-nhỏ ômd dầu, lắc đầu nguầy nguậy
-hok sao đâu mà-Hoàng thiên mỉm cười, giữ lấy hai bàn tay nhỏ nhìn nhỏ- hãy tự do bộc lộ cảm xúc nhé, mình ở bên Giang, sẽ giúp Giang quên Hoàng Tử
-đi nào, vào lớp thôi nhỉ
-uh-nhỏ mỉm cười
Hoàng Thiên quàng tay qua vai nhỏ nói:
-mình thik như lúc trước hơn -thấy mặt nhỏ ngơ ngơ hok hỉu gì Hoàng Thiên típ-lúc ấy hai đứa thường đối đầu ấy
-cậu thik thế thật hả-nhỏ ngước mắt lên nhìn hoàng Thiên, mặt gian gian
-uh
-thế thì-nhỏ vừa nói vừa làm động tác phụ, ngay lập tức Hoàng Thiên ngã xấp về trước
-hừ, Giang đứng lại cho tôi –hoàng Thiên đứng dậy chạy theo nhỏ
-lêu lêu đừng mơ -nhỏ vừa chạy và .rầm!!!………
Hoàng Thiên quàng tay qua vai nhỏ nói:
-mình thik như lúc trước hơn -thấy mặt nhỏ ngơ ngơ hok hỉu gì Hoàng Thiên típ-lúc ấy hai đứa thường đối đầu ấy
-cậu thik thế thật hả-nhỏ ngước mắt lên nhìn hoàng Thiên, mặt gian gian
-uh
-thế thì-nhỏ vừa nói vừa làm động tác phụ, ngay lập tức Hoàng Thiên ngã xấp về trước
-hừ, Giang đứng lại cho tôi –hoàng Thiên đứng dậy chạy theo nhỏ
-lêu lêu đừng mơ -nhỏ vừa chạy và .rầm!!!………
Nhỏ choáng váng đầu óc, ngã dúi lui sau
-Xin lỗi-nhỏ nói, mắt vẫ hok nhìn người đó
-…………..-im lặng
-này, có ai hok tôi xin lỗi –nhỏ nói cứ tưởng mình nói với ma
Lúc đó thì Hoàng Thiên đến, Thiên đỡ nhỏ đứng lên rồi lên tiếng
-Xin lỗi anh, Hoàng Tử-hoàng Thiên tươi cười
-Hoàng Tử -hai tiếng đó hiện lên trong đầu nhỏ, nhỏ khẽ ngước mắt lên người đối diện .Lạnh lùng, vô hồn-đó là những từ chỉ đôi mắt Hoàng Tử lúc này, tim nhỏ chợt nhói lên, khuôn mặt đó sao quá đỗi wen thuộc , ánh mắt đó vẫn lạnh lùng nhưng sao lại thế hả Hoàng Tử, ánh mắt nhuốm đầy u sầu.Nhỏ có cảm giác như mình đã làm cho Hoàng Tử như thế? NHỏ thấy đầu óc quay cuồng rồi ngất đi trong vòng tay Thiên còn nghe tiếng vọng lại
-Giang……Giang………
Hoàng Thiên bế nhỏ đến fongf y tế, đúng lúc Vũ cũng ở đó ra
-sao thế Thiên-Vũ hỏi, mặt lo lắng
-em hiok bik nữa, chắc tại mệt wa’
-uk
………………………
…………………………………………� � �..
Sau khi quay lưng bước đi, vừa khuất sau lưng trường Hoàng Tử khụy xuống, tay đấm mạnh vào tường, máu vài giọt máu chảy ra từ vết thương.Vết thương lòng hay vết thương ngoài da?Hoàng Tử khẽ nhắm mắt những hình ảnh vui vẻ ngày trước, khuôn mặt trong sáng, vẻ nhí nhảnh của nhỏ hiện ra trước mặt Hoàng Tử nhưng đồng thời từng câu từng chữ của nhỏ vọng trong đàu oàng Tử.”cuộc chơi”…….cá cược..tất cả chỉ là 1 trò chơi mà nhỏ là người điều khiển mà Hoàng Tử là con mồi…….. Hoàng Tử lắc đầu hok muốn tin vào một sự thật wa’ đắng cay đó, trái tim Hoàng Tử đã chịu mọt nhát sâu, để rooif khi vết thương đó lành thì nhỏ lại cứa thêm một vết nữa.Vết cứa của nhỏ hiện giờ còn sấu hơn vết thương của Lên tạo ra, liều vết thương đó có thể lành? Hoàng Tử có thể tin thêm một ai? Một sự thật quá phũ phàng.Nhưng………….Hoàng Tử đâu bik rằng sự thật chỉ đúng một nữa …………..
Hoàng Tử đám vào bức tường, máu chảy nhiều in vết lên bước tươngf trắng…………
-hoàng Tử, tay mày sao thế -Thiên chụp lấy tay Hoàng Tử
-mắc kệ tao-Hoàng Tử giật tay lại
-uk thì mặc kệ mày-Thiên buông câu thất vọng
-hôm trước mà đến mộ Liên fair hok-Thiên típ lời
-Hoàng Tử hok nói gì, gục đầu xuống bàn
-Tao bik mày luôn yêu Liên nhưng Giang……….
-Chấm dứt rồi, cô ấy đã lừa tao, một lần nữa bước đi như Liên ……..-hoàng Tử dứng dậy bước ra khỏi cửa lớp
-ê, mày đi đâu
-fongf y tế
-tao bik mày vẫn còn thik Giang mà, sao fair khổ thế chứ -thiên buông tiếng thở dài
Hoàng Tử bước đi, trong đầu trống rỗng, cậu xuống fongf y tế hok fải vì vết thương mà hok mún nhắc đến chuyện này nữa, cậu hok mún nghe bất cứ chuyện gì về Liên, về Giang cả…………
==============
Hoàng Thiên nắm lấy bàn tay nhỏ, lo lắng hiện rõ trên mặt
-Hoàng Thiên, cô kiu lên tập hợp –một cô bạn chạy vào
-uk –Hoàng thiên quay sang nhìn nhỏ rồi bước đi cùng cô bạn kia
Hoàng Thiên vừa đi thì Hoàng tử lại vào.hoàng Tử buông tiếng thở dài, cô bác sĩ hok có trong phòng thế là HoangfTwr tự tìm thuốc băng lại vết thương, Thấy tren giường có người Hoàng Tử bước đến, bất ngờ………hoàng tử nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh nhỏ. Hoàng Tử lạng ngắm khuôn mặt nhỏ, khuôn mặt thiên thần.Hoàng Tử khẽ cười nhưng lại rung mình, thấy nhỏ hoàng Tử vừa vui nhưng cũng lại vừa buồn
-giang này anh rất thik em, cô bé ạ từ cái lúc mà em đòi kua đổ anh, anh đã thấy rất vui, vì hok bik cô bé nào ma fbaoj thế.Rồi em đã dần đi vào tim anh lúc hok hay, nhưng tại sao hả, tại sao em lại dối anh, em có bik em đã chém một nhát vào tim anh hok, vết thương đó đây nè(Hoàng Tử đưa tay lên tim mình) nó đau lắm, em bik hok, em liệu em có buồn như anh hok, một trò chơi và em đã thắng ,em có vui hok? Em hãy sống tốt Giang nhé, trên đường của em sau này sẽ hok có bước chân của anh đâu……………” một giọt nước khẽ rớt từ mắt Hoàng Tử,Hoàng Tử khẽ hôn lên trán nhỏ rồi quay lưng bước đi….
Một giọt nước mắt nóng hổi chảy dài từ đôi mắt thien thần “hoàng Tử ah em thik anh lúm,.Trò chơi? Đây đau phải trò chơi đâu anh?em có vui hok? Anh nghĩ em có vui hok khi bị người mình thik ruồng bỏ.hoàng Tử àh chúc anh hạnh phúc” hai hàng nước mắt chảy dài trên má. “lần cuối khóc vì anh”
Trả Lời Với Trích Dẫn
nho tinh day thay cai bong quen thuoc nho nhan ra do la ai
– hoang tu ( nho goi)
hoang tu quay lai nhin nho rat quay lung dinh đi
– anh hay nghe em noi đã mọi chuyuện không phải như the đâu
– không phải sao ?( hoang tu hoi)
– dung la em co noi la tro choi nhung thuc su la em thick anh that long em ko he coi do la tro choi. em biet bay gio em co noi j anh cung ko tin nhung do la su that ( noi rồi nho đi )
về tới lop thấy hoang thiên
– giang đi đâu đấy
– hôang thiên tôi muốn nói chuyện với cậu
– cậu muốn noi j
– thiên nay tớ rất buốn nhưng tớ biết la cậu thich tơ nhưng tớ ko thể
– tại sao ? vi hoang tu phai ko ?
– không phải du trên đoi nay ko co hoang tu to cung không thick cậu, tớ và cậu chỉ co thể làm bạn thân
– tớ co điểm gì không bang hoang tu
– cậu khong thua kem j hoang tu nhung to khong the
– tơ hieu
noi rồi hoang thien di bo lai mot minh nho. hoang thien ve nha goi dien cho ong lam
– pa ah muon ve o voi me va quay bve truong cu
– con noi sao
muon ve truong cu, ba oi con biet ba rat yeu hoang tu con chang la j so voi anh ay noi that voi ban nhieu luc con ghet ba ghet haong tu nhung gio thi khac con khong con ghet nua vi von biet hai nguoi deu la nguoi than cua con,con chi mong ban hay quan tam toi me mot chut thoi được ko ba
– ban hieu, ba xin loi con. muon ve ba ko cam tuy con
hoang tu du ng o ngoai va nghe het tat ca tu nhien hoang tu cam thay minh that co loi hoang thien dau co lam j tai sao hoang tu lai ghet hoang thien den vay chi vi thien co me ….
hoang tu buon chan ra ngoai đên công viên rồi bông nhiên nghe thấy kểu cuu hoang tu chay toi roi nhay xuong cuu nguoi bi nan. nguoi bi nan la mot co gai, sau khi co be tinh day
– em ten j
– em ten vi con anh
– ko can dau
– tai sao em lai tu tu
– em chan doi, nguoi yeu em ko tin em yeu anh ay that long anh ay cho rang em cho rat tan anh ay chi la tro dua nhung do la that long
– em that ngoc sao em lai lam vay chu ( noi con chua het cau thi co mot nguoi con trai chay toi )
– sao em ngoc vay
-anh ko tin em ( co be dung day)
– anh yeu em ( chang trai om lay co be )
hoang tu bong cam thay co be nay giong voi nho ….giang se ko lam nhu co be nay chu nghi vay haong tu chat toi nha nho, canh cua bat mo nguoi dung truoc mat haong tu la nho. nhung ngoi sao tren bau troi that dep nhung co hai ngoi sao sang nhat va toa sang nhat dung canh nhau thật đep giong nhu nho va hang tu vay
Nhỏ ngồi dậy , quyệt hai hàng nước mắt rồi lấy hai tay vỗ vỗ má.”không được khóc” nhỏ đã hứa với Hoàng Thiên như thế. Lòng nhỏ chợt chùn xuống, nhỏ thừ mặt, đưa mắt ra bên ngoài, ánh nắng mai hắt chiều vào khuôn mặt nhỏ , ngoài kia mọi thứ vẫn bình thường, sinh động.Nhỏ ngắm những chiếc lá, hok hỉu sao thấy lòng thanh thảng lạ .Nhỏ nhìn xuống tay, cởi chiếc nhẫn bỏ vào túi nhỏ khẽ thì thầm “một kí ức đẹp”, mỉm cười .
Hoàng Thiên đến gần áp vào mặt nhỏ một chai nước ướp lạnh làm nhỏ hét toáng lên.Khi nhận ra chẳng ai khác ngoài Hoàng Thiên thì nhỏ rượt Hoàng Thiên chạy……vòng vòng cái phòng (có vần ghê hey’)
-phu`, con gái mà chạy nhanh gớm
-tất nhien, tui là ai, tui là Giang mừ
-uk, thì là con Kún con
-á-nhỏ hét lên rồi đấm thùm thụm vào cái lưng tội nghiệp của Hoàng Thiên
-sax cứ thế này chắc tui tổn thọ mất khụ khụ
-cho chết, hừ-nhỏ lừ mắt
-vui nhỉ, còn nằm đó mà đùa giỡn ah, lên lớp mau, đang thiếu nhân lực-con Linh hét lên làm nhỏ giật mình
Thì ra con Linh bắt hai đứa nó lên lớp quậy, con trai 1 phe con gái một phe.Như thường, nhỏ theo fhe con trai, Hoàng Thiên theo fhe con gái.giấy, bút, sách vở, phấn bay tùm lum……… Nhỏ cười sảng khoái , nụ cười thật sự ………..
Nhỏ nằm phịch xuống bàn……..thở.
-Vui thật
-uk
-chẹp nếu sau này phải xa cái lớp này thì sẽ thế nào nhỉ>-nhỏ chợt hỏi làm cả bọn chùn xuống .Con Linh đánh lưng nhỏ cái chét
-lo xa thế mày, ít nhất phải xong lớp 12, quậy hết mình đi đê rhok phải tiết
-đúng-tụi con trai nhao nhao hưởng ứng
-……….-nhỏ hok nói gì chỉ mỉm cười, chỉ có trong lớp này nhỏ mới có thể cười, vui chơi và làm gì mà mình muốn
“liệu có như thế này mãi hok?”
Reng…!!!.reng………. tiếng chuông báo hiệu giờ ra về, cả bọn đua nhau chạy……ai ra chót sẽ phải bao cả bọn đi ăn kem……..
Và người ra cuối là nhỏ…..
-hừm, sao mấy người khôn thế-nhro lầm bầm đi ra
-keke, sống cái xh bon chen này hok khôn sao sống-một nhỏ nhanh nhảu đáp lại
( keke tại nhỏ xui, trúng ngày này là lo trực nên hải ở lại thu xếp đồ , nên ra cuối và thế là……………..)
-được rùi, chặp tao cho tiền mày bắt……. xe ôm về-nhỏ Linh an ủi
-khỏi, tau có xe ôm rùi-nhỏ cười nhìn sang Hoàng Thiên
-Hoàng Thiên –nhỏ chạy đến gần, nhận bik được sự nguy hiểm nên Hoàng Thiên cách xa nhỏ 3 m
-đứng đó, hok…tui chạy-Hoàng Thiên chỉ nhỏ
-hj hj !-nhỏ làm mặt mèo con (trraau bẻ sừng làm nghé kaf)
-thôi được rùi, thua cô nương
-oh ye’ iu Thiên nhất –nhỏ cầm tay hoàng Thiên lắc lắc.Hoàng Thiên phì cười xoa đầu nhỏ.cả bọn trong lớp cười rầm rầm “sến quá bà ạ, mà con Kuns này cũng giả nai tài ghê”
Đúng lúc đó Hoàng Tử bước ra, khẽ liếc qua nhỏ và hoàng Thiên Hoàng Tử bước lên xe.Chiếc xe lao vun vút xé gió.
-đi thôi
-uk-nhỏ cúi đầu đáp
Hôm nay tụi nó có một bữa ăn xả hơi và nạn nhân là nhỏ.tụi nó la cà khắp nơi rùi đích đến là………ai về nhà đó^^
Nhỏ thả phịch người trên giường, nhắm mắt”nếu một ngày phải xa cái lớp này mãi mãi thì sẽ ra sao?”.Nhỏ ngủ từ lúc nào hok hay, lúc dậy cũng đã tối, với đại một cía áo nào đó nhỏ vào phòng xả nước tắm.
Vừa bật vào blog lớp , nhỏ vừa lau tóc.Xem lại mấy cái ảnh chụp hồi trại, hồi thi hội thao, nhỏ bật cười.Iu cái lớp này nhắm cơ. Nhỏ lướt nhanh qua một cái ảnh .Cái ảnh chụp cảnh nhỏ di trước , tay cầm dép bước theo đường mép biển, Hoàng Tử đi sau, tay bỏ và túi quần nhìn nhỏ cười nhẹ.Bức ảnh được chụp vào hoàng hôn chiều hôm đó, cái hôm đi du lịch, phá dưới ghi người chụp là:Hoàng Thiên.Lòng nhỏ chợt nhói lên cả. Mà hình đen kịt .Cúp điện.Nhỏ lấy từ trong túi áo một chiếc đèn pin nhỏ(đâu mà săn vậy trời), có mặt hình trái tim, vớ cội chiếc áo khoát, nhỏ bỏ ra ngoài .
Ngoài đường có khá nhìu người tanrbooj, vúp điện mà, mọi người đổ hết ra đường.Nhỏ một mình đi trên 1 con đường vắng, tiếng lá khô xào xạc dưới chân, ánh đèn đường hất vào le lói đủ để nhận ra rằng có một người ngồi dưới một tán cây to.Một cậu chàng đang dựa vào gốc cây ngẩng mặt lên trời.Nhỏ chợt khựng lại.Là hoàng Tử. Quay lưng nhỏ bỏ chạy, nước mắt rơi.Hoàng Tử nhìn theo, lòng buồn bã. Nhỏ hok hỉu tại sao mình lại khóc nữa.
Nhỏ nằm phịch xuống giường, trùm chăn kín mặt .Nằm một lát thì nhỏ ngủ luc nào hok hay(dễ ngủ thật, chẳng bù Ryank phải nằm đến 12h mơi ngủ được ><).
===============================
Sáng sớm, nhỏ mò sang phòng Vũ.Nhẹ nhàng mở cửa.Nhẹ nhàng đóng cửa.
-phù-nhỏ thở phảo nhẹ nhõm, rồi đưa cía đó lủng lẳng
-chọc Hoàng Thiên chơi
Nhỏ cho chìa khóa vào chiếc Nouv .Rú ga chạy.
(chiếc xe này vốn là của nhỏ, nhưn gdo hok yên tâm về con gái nên đưa chìa khóa cho Vũ giữ , khi nào nhỏ xin phải cho Vũ bik mopwis cho đi.Mà đúng hơn nữa là chiếc Sh nhưng mà nhỏ hok thik, Sh nhìn tiểu thư wa’, đi nouv cho sung)
-Hey, Hoàng Thiên-Nhỏ gọi, cười tít mắt
-xế đâu ra thế-Thiên trố mắt nhìn
-he he của tui mừ-nhỏ cười
-uk, chẹp đi thôi-thiên nhảy lên con Nouv của mình
-đi 1 xe thui, xe tui-Nhỏ thảy chìa khóa cho Thiên
-uk-Thiên cười
Hai đứa đi giữa đường mà la ó ầm trời làm mọi người cứ nhìn.Xe nhỏ dừng trước cổng trường, đợi Hoàng Thiên dắt xe vào trong, nhỏ cùng đi vào.Mọi người ai nấy nhìn chằm chằm.
Zoom vào cận cảnh nào
2 cô gái đi gần đó
-xì, coi con nhỏ Giang đó kìa?
-con nhỏ đó thì sao, nhìn cũng xinh, xứng với thiên đấy chứ
-mày đúng là chả bik gì cả?
-huh?
-nó mới lừa anh Hoàng Tử xong đấy, rồi sau đó cặp với Hoàng Thiên lun
-hả? con đó mà từng là bồ anh hoàng Tử ư
-mà nghe đâu Hoàng Tử là anh của Hoàng Thien đấy
-thế ah?-uh
Nhỏ lắc đầu khẽ liếc mắt, mọi người im thít hok dám nói gì.Nội công của chủ tướng lớp Q mà ^.^ …………
-Kún đứng lại!!!-Vũ hét lên
-á!-nhỏ hét kéo Hoàng Htien chạy
-làm sao thoát khỏi tay anh mày-Vũ lôi áo nhỏ lại
-hjhjh anh-nhỏ quay lui cười hj hj với Vũ
-còn cười hả
-hjhj
Vũ định xạc cho nhỏ mọt trạn nhưng lại thôi, vì thấy đứa em gái trở lại bình thương vui vẻ thế này, Vũ cũng thấy vui
-Thôi anh tha ày đấy, nếu có lần sau thì anh ày chìa khóa lun đêý
-anh, iu anh nhìu chụt choẹt –nhỏ ôm chầm lấy Vũ
– thấy mà gúm, thui cô nương-Vũ đẩy nhỏ ra
-he` he`
Mai từ đâu lù lù đi tới…….nhéo tai vũ
-a1 đau.đau……
-Anh còn bik đau hả
-sao nhéo anh, thả ra coi
Mai vẫn hok thả nói với giọng sát thủ
-hừm, sao anh hok đến đón em hả?
-ah, anh we^n..sr mừ
Mai thả Vũ ra hầm hè
-lần này thôi đấy
-uh-Vũ nói rồi “hun” lên má Mai làm Mai đỏ cả mặt
-Sao đứng ở đây cả thế này-một giọng con trai vang lên
Cả bọn quay ra, tì ra là Phong đang khoát tay Linh đi tới
-tình tứ gúm!
Nhỏ Linh ngượng bỏ tay ra
-hok phải ngượng, giả bộ ghê thí mồ!-nhỏ nói
-ê xiêng xỏ gì thế mài?
-có gì đâu
-đói hok mấy cô, rãnh hơi ghê-Thiên nói lập tức………….
-im-nhỏ và Linh nói
-đi ăn đói rồi-Phong nhăn mặt
-uk-hai con vui vẻ trở lại, khoát tay nhau đi
-còn tui ths sao-Phong/Thiên đồng thanh giơ tay
-đi với nhau ih
-huh?
-hjx
Tối,Nhỏ cùng Hoàng Thiên đi chơi, mọi việc khá suông sẻ.Khi về Hoàng Thiên bỗng ôm nhỏ từ đằng sau, nhỏ làm rớt cả con gấu bông cầm trên tay .Hoàng thiên khẽ nhặt con gấu lên , cười khuẩy
-xin lỗi , hoàng Thiên..tôi…tôi-nhỏ bối rối
-hok cần đâu, tôi bik Giang hok thật lòng thik tôi
-thiên
-cậu đi đi, và đừng xuất hiện trước mắt tôi nữa-Hoàng Thiên quay đi, lòng nhói đau. Cậu từng bỏ cuộc , rồi hi vọng rồi nắm được nhỏ nhưng cũng đau long khi bik nhỏ chẳng thật thik cậu,tuy vik trước sẽ như thế nhưng Hoàng Thiên vẫn thế vẫn lao vào cố để nhỏ we^n Hoàng Tử và cậu bik cậu đã thất bại……..
Nhỏ ngồi xuống bật khóc, nhỏ đã làm Thiên tổn thương, nhỏ thường giật mình khi Hoàng Thiên cầm tay hay làm những gì tương tự của hai người đang yêu nhau, một chút bối rối, miễn cưỡng .Lại hay bật khóc khi thấy Hoàng Tử.Nhỏ thấy mình đã làm tổn thương Hoàng Thiên quá lớn.Nhỏ bik Hoàng Thiên nói nặng lời như thế với nhỏ là để nhỏ đừng bùn đừng bức rức, nhưng làm sao mà có thế.
Nhỏ đóng cửa, ngồi xuống gục đầu trên chân, trong bóng tối, rồi thiếp đi vì mệt lúc nào hok hay.
===========================
Nói nói nữa cũng chỉ vậy thôi nay
Nay em đj xa cuối chân trời
Làm sao quên đj em kỷ niệm ngày mình bên nhau
Giọt nước mắt lăn trên bờ môi tôi
Xin em yêu đừng để ank đơn côi
Thôi mình chia tay nhé em
[chia tay lạnh]
===================
Sáng hôm sau, nhỏ đến lớp.Hoàng Thiên đã ngồi sẵn từ bao giờ, cậu nằm gục trên bàn, chắc là ngủ rồi.Nhỏ chắc mẫm .Ngồi xuống cạnh Hoàng Thiên,nhỏ đưa tay vuốt những ngọn tóc mai trên mặt Hoàng Thiên, khuôn mặt đó vẫn như ngày nào, không có vết đau, trông rất yên bình (Nhỏ đâu bik rằng, chỉ vì hok mún nhỏ đau khổ nên Hoàng Thiên mới cố như thế).Nhỏ quay qua lại, hok có ai ở lớp, nhỏ khẽ hôn lên trán Hoàng Thiên thì thầm: “xin lỗi, tớ hok mún cậu đau đâu.Thật lòng xin lỗi, hạnh phúc nhé Hoàng Thiên, tớ và cậu và tất cả mọi người có lẽ hok bik bao giờ mới gặp lại ” .Nhỏ dợm bước quay đi, trên môi nở một nụ cười mãn nguyện nhưng nước mắt đã rơi từ khi nào
……..khóc……….khóc làm gì vì đã hok còn……..chẳng còn gì nữa……..hết thật rồi……….
Hoàng Thiên đã dậy từ lúc nào, nhìn theo bóng dáng nhỏ bước ra khỏi lớp.
-Sao lại như thế hả Giang? cậu định bỏ lại tất cả sao, kể cả hoàng Tử, người cậu rất iu và cũng rất iu cậu.Cậu nhút nhát thế ư?-Hoàng Thiên thì thầm rồi thở dài.
(haizzz……. Ryank cũng thở dài, nản quá cứ lâm li bi đát thế này Ryank chẳng thik chút nào, mún vui vẻ cơ nhưng chảng sao làm được)
Ngày đó, tớ đã thik cậu………..
Ngày đó, cậu đã thik Hoàng Tử…………..
Ngày đó, cậu đã đồng ý làm bạn gái tớ……..
Ngày nay, cậu đã từ bỏ tất cả….cả tớ….hoàng Tử….
……….cậu đã thay dổi…………nhưng……cậu đừng khóc nhé…..tạm biệt……….Don’t cry……..my baby…..
Nhỏ gấp sách vở bỏ vào túi rùi thật nhanh nhỏ lấy cái thước gõ lên bàn giáo viên:
-Cả lớp trật tự!
-…………-tiếng nhốn nháo im dần(có uy ghê)
-e hèm……….
-có chuyện gì nói nhanh ih đừng để người ta hồi hộp chứ
-e hèm! Ngày mai cả lớp đến nhà tớ nhá, dù gì cũng vừa xong kì thi học kì, tớ sẽ đãi các bạn
-yahoo…….sướng ghê.Kuns muôn năm –cả bọn hét lên, nhỏ khẽ cười, một nụ cười bùn.
Hoàng Thiên chăm chú nhìn nhỏ, khi chạm phải ánh mắt nhỏ Hoàng Thiên cúi đầu, hok nói gì?
======================
Sau giờ thể dục, nhỏ đem số bóng vào cất trong kho.
-Làm sao để lấy nó nhỉ?-nhỏ nhón nhón nhưng vô ích
-Sao có người lùn như em nhỉ-Hoàng tử đứng sau lưng nhỏ, chỉ cần với tay một chút Hoàng Tử đã lấy đươc quyển vở đưa cho nhỏ
-Hoàng Tử-nhỏ ngạc nhiên vô cùng.
-……………..-Hoàng Tử nhìn nhỏ mỉm cười
-sao anh……anh lại ở đây
-Anh tìm em?
-tìm em? –lòng nhỏ có chút vui mừng
-Giang này! Anh thik em, em hãy làm bạn gái anh nhé-cuối cùng Hoàng Tử đã nói những điều mình muốn, sau những đau khổ, hiểu lầm
-…hức.hức…..hu’….. òa.hu hu hu –nhỏ bật khóc nước mắt ràn rụa, nhỏ lấy hai tay dùi dụi mắt cố ngăn dòng nước mắt nhưng hok thể.hoàng Tử đưa tay cầm lấy hai bàn tay nhỏ rồi kéo nhỏ ôm vào lòng
-nhưng……….nhưng……..Hoàng Tử em………hok thể……… -nho rkhocs to hơn
-……………-Hoàng Tử sốc , im lặng hok nói gì
-Em rất thik anh, Hoàng Tử…….. nhưng……..em đã làm Hoàng Thiên tổn thương……..với lại…………
-với lại……sao…….
-em………… sắp du học rùi, em sẽ xa nới này để ổn định sau mọi việc đã xảy ra…………..-Nhỏ ngước lên nhìn Hoàng Tử như mong chờ một điều gì đó
-uh, anh…em………chúng ta sẽ là bạn nhé.Và đến khi em có thể chấp nhận anh, anh sẽ theo đuổi em chứ hok như em theo đuổi anh đâu nhé nhok-Hoàng Tử xoa đầu nhỏ
-hoàng Tử………..-nhỏ nhìn Hoàng Tử cười
-thui anh có việc rùi-Hoàng Tử quay lưng đi, lòng có chút vui mừng khi bik nhở vẫn thik mình nhưng lại buồn khi phải sắp xa nhỏ có thể là …mãi mãi…….. thời gian này…………để cả hai suy nghĩ lại tất cả………tất cả mọi việc……………
Nhỏ ngồi bệt xuống đất.Cry.cry…….cry……..cứ thế nước mắt cư tuôn trào……….mọi điều trong lòng đã được giải tỏa………khóc để thanh thản…khóc để quên anh………….Hoàng Tử……….Khóc để vững tin vào tương lai mới……một tương lai mới…………….có anh và em……………
Nhỏ chùi nước mắt.Khóc thế đủ rồi .Nhỏ tự nhẩm , bước ra khỏi phòng kho tối tăm, hướng về phía ánh sáng, nơi có lũ bạn đang đợi nhỏ ……………….
Và…………một ngày….mới…..bắt đầu …………
Nhỏ đạp xe chạy từ từ qua các con đường, những con đường này quen thuộc đến mức nhắm mắt nhỏ vẫn biết chính sát ngôi nhà nào ở đâu(xạo we’). Hôm nay nhỏ vừa chia tay lũ bạn xong đứa nào cũng bùn, vài đứa con gái khóc nữa, nhỏ Linh bình thường là thế mà cũng oa` nức nở nhất quyết…….hok hco nhỏ đi(cứ như con xa mẹ vậy)…hjx… Một cơn gió lạnh lùa qua, nhỏ khẽ rùng mình…… về thôi, kẻo cảm, mai là đi rùi………..
Cạch!
Nhỏ mở cửa phòng bước vào.Tối thui.Với tay bật cái công tắc.Không sáng.
-Cái quái gì thế này!-nhỏ bực mình
Một bàn tay bịt mắt nhỏ từ đằng sa, xem nào tay……con trai.Nhỏ bất giác hét to lên.Tức thì một người bịt miệng nhỏ lại.
-Tèn ten –người đó thả tay , nhỏ nheo nheo mắt cái gì thế này.Nhỏ quay sang người sau lưng.Vũ.Nhỏ cáu điên lên
-anh Vũ! Anh chết với em-nhỏ đấm thùm thụp vào lưng Vũ
-hj hj –Vũ để yên cho nhỏ đánh, thấy lạ nhỏ quay sang ông anh
-Anh hôm nay sao thế
-Giang ah, anh hok mún xa em đâu-Vũ nói mặt bí xị
-em,em cũng muốn xa anh đâu –nhỏ òa khóc ôm lấy ông anh iu quái
-Giang này, sang đó ai ăn híp thì gọi về cho anh nhá
-Ai mà dám ăn híp Kún chứ-Mai chen vô
-Hana Santa
-huh?-Mai giật mình-làm gì kêu cả tên họ người ta ra thế
-ke ke
-Giang Hoàng Tử bảo anh đưa cái ni` cho em –Phong lôi ra một cái hộp nhỏ,
-uk -nhỏ cầm lấy bỏ vào túi
=================
Sáng hôm sau, không hỉu sao mùa hè mà trời lại mưa.Nhỏ khoát thêm áo.
Lớp nó có nhìu ddwasddi tiễn nó
-Bà qua đó, có gì alo cho tui nhá
-Hem được quên bọn tôi đâu đếy, bà mà quên tui oánh chít
-uk-nhỏ cười khj` khj` tự nhiên thấy cái lớp này đáng yêu ghê
Nhỏ đưa mắt tìm kiếm xung quanh.Hoàng Tử hok tới.Mẹ nhỏ nhắc nhỏ vào trong,nhỏ hok quên ngoái đầu lui tìm kiếm.Đôi mắt nhỏ thoáng buồn………anh ấy đã hok đến………
Bỗng điện thoại nhỏ nhận được một tin nhắn.đơn giản chỉ mấy từ “ goodluck my honey” , nhỏ cười thầm, hoàng Tử mà cũng bik những từ ni` ư (Hoàng Tử hok bik đâu Ryank bày đêý ^^)
Nhỏ sẽ đi Nhật…………..
Chris đón nhỏ ở sân bay(từ đây nói tiếng Nhật nhá).Chris toe toét:
-Yuko đây là em họ Chris-Chris chỉ cô bé rất xinh đứng bên cạnh
-Chào bạn!-cô bé đó mỉm cười , cô bé đẹp hệt thiên sứ vậy
-hi-nhỏ tươi cười đáp lại
-BẠn rất dễ thương-cô bé nói một câu làm mặt nhỏ đỏ bừng
-Nào chúng ta về nhà đã,mai sẽ dẫn Yuko đi chơi
-uk
Cả ba leo lên xe về nhà
———-
-Chào hai bác ạ-Nhỏ lễ phép
-a1 Yuko, hok cần khách sao thế đâu, vào đây cháu –mẹ Chris hồ hới, bà thương Yuko như đứa con đẻ vậy
-dạ
-mẹ để Yuko lên phòng đã-Chris cằn nhằn
-uk
Chris giúp nhỏ mang đồ lên phòng.Thật ra căn phòng này nhỏ vẫn thường ở mỗi khi đến đây nên rất quen thuộc.Nhỏ vén tầm màn sang một bên.đang là Hoàng hôn. Nhìn thật đẹp.Bên đó chắc hoàng Tử cũng đang ngắm như thế này, Hoàng Tử vốn có sở thik như thế mà(hok bik nhỏ khám phá từ lúc nào).
Sau khi ăn tối cùng gia đình Chris nhỏ xin phép lên phòng nghỉ trước vì đã khá mệt sau chuyến đi.nhà Chris rất giàu,nhỏ phải công nhận điều đó.nhà chris còn hưn cả nhà nhỏ mừ.Nhỏ nằm và thiêp khi nào hok bik.
2 tuần nữa là nhập học.Nhỏ thường xuyên đọc sách để làm quen với mặt chữ,tuy nói giỏi nhưng nhỏ đọc và vik hok thành thạo lắm.
Đôi lúc nhỏ ngồi thừ ngừi tra, nghĩ xem lúc này mọi người dang làm gì, Phong –Linh và Mai-Vũ chắc đang hẹn hò nhỏ tủm tỉm cười.Nghĩ đến Hoàng Tử và hoàng Thiên nhỏ lại thoáng buồn .Gấp quyển sách đang đọc dở nhỏ bỏ ra ngoài. Ở đây rất lạnh, nhỏ mặc thật nhiều áo khoát thêm cái mũ len.Xoa xoa tay, nhỏ đến một quán làm thức ăn Việt Nam(quán này do một bác người Việt nam sang đây định cư mở, nhỏ bik đực khi cùng đi dạo cùng Chris, tuy là món aViệt nhưng được rất nhìu dân bản xứ thik).
-Bác cho cháu 1 tô phở ạ-nhỏ gọi bằng Tiếng Việt mọi ngươig ngaói lại nhìn.Mặt kệ.ói chuyện bằng Tieng Việt thì sao chứ
Bác chủ quán bik nhỏ là người Việt nên ưu ái ột tô phở lớn hơn mọi người.
-Úi sao nhìu vậy bác-nhỏ suýt sao
-ăn nhìu vào cháu, sang đây gặp đồng hương là khó lắm đấy-hai bác cháu nói bằng Tiếng việt mặc kệ cho người ta hok hỉu.Có người gọi, bác quay đi làm việc, nhỏ nhoẻn miệng cười, tuy chỉ kà một tô phở nhưng làm nhỏ đỡ nhớ nhà rất nhìu
Nhỏ ăn xong quay ra về vừa đến đầu ngỏ thì một toáng con gái chận lại
-ê nhok!-1 đứa gọi, nhỏ giả hok nghe tiếp tục đi
-ê, cái con kia, bik tiếng Nhật hok hả
——————————
Nhỏ ăn xong quay ra về vừa đến đầu ngỏ thì một toáng con gái chận lại
-ê nhok!-1 đứa gọi, nhỏ giả hok nghe tiếp tục đi
-ê, cái con kia, bik tiếng Nhật hok hả
Mặc kệ những lời xì xào nhỏ tiếp tục bước đi tự nhẩm cứ coi như họ tự nói đi.Vì nhỏ biết chắc rằng họ chẳng nói gì hay ho cả………
-con nhỏ đó dám chảnh ah, để tao cho nó một bài học!-1 con nhỏ xông xáo
-thôi mày, sắp khai giảng rùi gì cũng sẽ gặp lúc đó đông hơn dễ xử hơn
-uk, để xem nó còn chảnh được bao lâu-con nhỏ đó cười lớn rùi bỏ đi
Nhỏ bik, bik chứ tụi nó ghét nhỏ vì thấy nhỏ hay đi với Chris, hừm mặc kệ khi còn ở Việt Nam nhỏ vẫn thường bị như thế………..
Nhỏ mở cửa, hok bật đèn nằm phịch xuống giường. Nhỏ nhớ, nhớ lắm , nhớ Hoàng Tử, nhớ Hoàng Thiên, nhớ Linh , nhớ Vũ, nhớ ba mẹ nhớ tất cả mọi người và mọi kỉ niệm vui buồn.Nghĩ đến mọi người là nhỏ chảy nước mắt. Đành rằng vẻ ngoài nhỏ là con người mạnh mẽ, hok có vẻ gì là buồn cả.Nhỏ đã cố gắng lắm rồi, cố gắng để quên , lí trí nghe nhưng con tim nhỏ thì hok chịu nghe.Nhỏ khóc.Khóc để vơi buồn để đỡ nhớ.
Một bàn tay với bật đèn trong phòng nhỏ.
-Sao tối thế Yuko-Chris hỏi.Nhỏ lau vội những dòng nước mắt, tươi cười
-ah, tại mệt quá nên quên bật
-Yuko-Chris
–huh?-nhỏ ngước lên
Chris tiến đến ôm nhỏ vào lòng nhẹ nhàng nói:
-Yuko, khóc đi
-Chris nói gì vậy, Yuko hem sao đâu-Yuko tính đẩy Chris ra nhưng Chris ôm chặt hơn
-Chris bik mà, Yuko khóc đi.Chris bik Yuko rất nhớ mọi người và nhất là……Hoàng Tử đúng hok haizz……… đành hi sinh bờ vai vậy –Chris nói
-Chris……..hức….hức….hu’ oà….Yuko..hu hu buòn lắm….hức Yuko rát nhớ mọi người………. -Nhỏ khóc khóc để với nỗi buồn, khóc đỡ đau vì vết thương chưa lành……… Khóc nhỏ khóc, rồi ngủ lúc nào hok hay, nhỏ cứ khóc là ngủ.
Chris bế nhỏ nằm xuống, kéo chăn đắp cho nhỏ rồi quay ra tắt điện Chris thì thầm:
-ngủ đi em gái, Hoàng Tử đã giao Yuko cho Chris vì thế cố len Yuko nhé
———————————–
2 tuần sau……………..
Nhỏ dậy từ sớm, nhỏ đã bắt đầu học thói quen này khi mới qua đây.
-Đi nào Yuko
-uk, chào hai bác
-uk
Chris và yuko leo lên xe đàu sẵn ở ngoài.Chris gắn tai nghe và bắt đầu nghe, nhỏ ngã đầu về phía sau, nhắm hờ mắt.chris gỡ 1 tai hỏi
-mệt lắm hả, ngủ hok ngon sao
-hok phải, chỉ là đang nghĩ cách……….
-nghĩ cách?-Chris ngạc nhiên
-nghĩ cách đối phó với mấy đứa con gái fan crazy của cậu đó-nhỏ thở dài (haizz……)
-ho ho, ai bảo tại Chris đẹp trai cơ
– hơ hơ
Chiếc xe đỗ xịch trước một ngôi trường lớn nhỏ hok lấy làm ngạc nhiên, ngôi trường mà nhỏ học cũng lớn như thế này …………
-Thấy thế nào?-Chris hỏi
-chả thấy thế nào cả, bình thường-nhỏ nói đẩy cửa bước ra
-ê làm gì lạnh lùng thế-Chris kéo tay yuko
-bỏ ra đi-nhỏ khẽ nhăn mặt rồi thì thầm-nếu hok mún Yuko chết –nhr vừa nói vừa liếc ám chỉ cho Chris thấy
-ah ra là thế, chuyện này Yuko hok fải lo-Chris cười lôi chiếc điện thoại gọi gì đó rồi không đầy 1phút sau cô em họ của Chris xuất hiện
-Tôi là Yumi-cô bé cười-đã gặp hồi trước
-uk
-Này Yumi, em đừng để ai đụng đến Yuko nhé
-ok sir-cô em họ tươi cười rùi quay ra mấy đứa con gái với vẻ mặt sát thủ
-Mấy người đứa nào dám đụng đến Yuko thì coi như đụng đến yumi này-nói xong Yumi quay sang nhỏ tươi cười
-chúng ta đi
-đi đâu
-ăn sáng
-uk
Mọi chuyện có vẻ khá suông sẻ nếu nhỏ cùng đi cùng Yumi, nhưng trong lớp(nhỏ học cùng lớp vói Chris nhưng Chris thường xuyên vắng mặt, hok phải trốn học đâu nh đa chẳng qâu Chris là học sinh suất sắc nên mới thế) nhỏ thường nhận được những ánh mắt sắc lẻm của tụi con gái và ánh những ánh mắt “đưa tình” của tụi con trai……….. Mặc kệ, uk thì mặc kệ, nhưng nhỏ chẳng mặc kệ được bao lâu khi nhận ra rằng mọi chuyện hok đơ giản như nhỏ nghĩ. Khi thì bị mất vở, rách sách, giày thể dục bị thu bị nói xấu sau lưng………. Cũng như hôm nay khi sự chịu đựng đã quá giới hạn của nhỏ…………
Giờ ra về, nhỏ từ chối đi cùng Yumi, bik là hok an toàn nhưng nhỏ vẫn thik thế, một phần sự tò mò làm nhỏ muốn xem sẽ có chuyện gì xảy ra……….
-ê con nhok người Việt Nam kia-con nhok lần trước nhỏ gặp nói giọng khinh khỉnh.Lần này nhỏ hok giả vờ hok nghe thấy nữa mà quay lui nhìn bằng ánh mắt thách thức
-ê, con kia sao mày hok nói gì, hay là mày hok bik tiếng Nhât, hok ngờ người Việt Nam ngu thế-con bé đó nói rồi cười lớn ,cả bọn hùa nhau cười theo. Nhỏ hok có vẻ shok lắm,quay ra nói bằng tiếng anh:
-Tôi là người Việt Nam, và tôi tự hào về điều đó.Còn mấy người , hừm, chỉ là “lũ hám trai” , chỉ dõi bám theo Chris, mấy người nghĩ Chris sẽ để ý mấy người ư hok bao giò?và một điều cuối cùng, nếu mấy người còn làm những chuyện hok đâu vào đâu này tôi sẽ hok tha ấy người đâu?
Nhỏ xổ một tràng, nhìn mấy đứa đó ngơ ngơ xem ra chưa hiểu gì nhỉ chỉ khinh khỉnh cười, nói với giọng mỉa mai:
-hok hỉu àh-nhỏ giả vờ tròn mắt-hok ngờ mấy người tệ thật đó, ha ha
-này con kia , mày ní ai tệ hả
-hừm, nói ai thì người đó tự hỉu
-xông vô đánh nó đi, lải nhải chj ệt
-uk-tụi nó đồng thanh rùi xông vào, nhỏ nhìn rùi đếm 1,2,3,4,5 ít quá
Thật may cho nhỏ, sau vụ bị tạt nước bới những crazy fan của Hoàng Tử, Vũ đã tất tốc dạy cho nhỏ một khóa võ học, hok ngờ bây giờ tiện thể đem ra xài…..
Nhỏ giải quyết nhanh chóng nhưng hok cẩn thận bị một đứa rạch một đường ở cánh tay, máu chảy ra khá nhìu…
Nhỏ bước đi giữa đường, cảnh vật như múa trước mắt nhỏ, nhỏ hok mún về nhà, uk hì hok phải nhà nhó, hok mún moị người lo lắng, cứ thế nhỏ ngất đi, trong vòng tay ai đó…..chỉ văng vẳngtai tiếng gọi của một đứa con trai mà nhỏ chưa hề wen bik
Thiếu
“bye bye never say good bye……” điện thoại nhỏ rung lên.Môt số điện thoại quen, rất quen thuộc với nhỏ, quen đến nỗi nhỏ muốn quên….
nhỏ làm theo, bầu trời tối đầy sao, ánh trăng khuyết .Có phải giống như nhỏ và Hoàng Tử, cũng là hai mảnh trăng khuyết cần tìm đến nhau để ghép lại thành một mặt trăng tròn hoàn chỉnh.Nhỏ khẽ reo lên:
Hoàng Tử khẽ mỉm cười . Cả hai cùng giữ máy, không ai nói câu gì. trong lòng thấy bình yên lạ……………..
===============================
Hoàng Tử lật lại cuốn nhật kí của mình, đã lâu rồi Hoàng Tử hok vik nhật kí………
Ngày …. tháng… năm……..
Cũng đã nhiều ngày kể từ khi nhỏ đi.Mình lao vào những trạn bóng rổ, chơi để quên đi nỗi nhớ nhỏ , chơi để quên đi nỗi buồn khi không có nhỏ bên cạnh…nhưng mình sẽ không bao giờ quên đi nhỏ , sẽ hok bao giờ để nhỏ chỉ là một bóng hình….giống như Liên.Dạo này mình và Hoàng Thiên có vẻ thân hơn trước(sau trạn bóng rổ nảy lửa).Mình đã nhớ nhỏ rất nhiều.Mong nhỏ quay về.
Thiếu
Chris cùng yuko bước vào lớp . Mọi người chú ý nhìn Yuko (hok phải tại 2 người nì đi vs nhau đâu vì 2 người vẫn thường xuyên đi cùng nhau mà) vì cánh tay băng trắng. Tụi con gái nhìn vì một số đưa tháy nhột vì hôm qua tham gia vào vụ đánh hội đồng nhỏ sợ Chris bik được thì tiêu, vài đứa chứng kiến hôm qua nhỏ đánh tụi con gái nên rất nể sợ. Tụi con trai nhìn lo lắng cho vết thương của nhỏ. Nhận ra sự khác thường , nhỏ giấu cánh tay sau lưng, cùng Chris về chỗ ngồi .Nhỏ quay sang cô bạn ngồi cạnh mà lâu nay nhỏ hok hề để ý, cô bạn có vẻ khá hiền lành và hòa đồng.
-Chào bạn-nhỏ nở một nụ cười thân thiện
-ah, chào bạn
-Mình có thể kết bạn với bạn hok, mình là Yuko -nhỏ cười
Nhận thấy sự thân thiện của nhỏ cô bạn này mỉm cười
-Mình là Ezumy.Lam bạn nhé-cô bạn này mỉm cười bắt tay nhỏ. Cả hai cùng cười.Chris khẽ lẩm bẩm. Con gái dễ kết bạn thật
-Yuko, Chris lượn đây
-đi đâu đấy
-ngủ!-ngắn gọn
-nhưng còn Yuko ……..
-có Ezumy rùi mà, Ezumy này chăm sóc tốt Yuko nhé-Chris nháy mắt rùi đi để lại Ezumy đang đỏ mặt
-wuay, Ezumy thik Chris hả -Yuko hỏi làm mặt Ezumy đỏ hơn
-đâu, đâu ……..
-ha ha, thui hok chọc Ezumy nữa
-uk
-nè, cho Yuko hỏi
-huh?
-Ichi là ai thế?
-huh?
-thôi thôi hok cần nữa
-ẹc, hok phải vậy, ý mình là tại sao bạn lại hỏi thế, mà bạn hok bik ichi thật sao
Nhỏ lắc đầu nghĩ thầm “sao giống như từ trên sao hỏa xuống vạy nè”
Nhỏ bik, bik chứ tụi nó ghét nhỏ vì thấy nhỏ hay đi với Chris, hừm mặc kệ khi còn ở Việt Nam nhỏ vẫn thường bị như thế………..
Nhỏ mở cửa, hok bật đèn nằm phịch xuống giường. Nhỏ nhớ, nhớ lắm , nhớ Hoàng Tử, nhớ Hoàng Thiên, nhớ Linh , nhớ Vũ, nhớ ba mẹ nhớ tất cả mọi người và mọi kỉ niệm vui buồn.Nghĩ đến mọi người là nhỏ chảy nước mắt. Đành rằng vẻ ngoài nhỏ là con người mạnh mẽ, hok có vẻ gì là buồn cả.Nhỏ đã cố gắng lắm rồi, cố gắng để quên , lí trí nghe nhưng con tim nhỏ thì hok chịu nghe.Nhỏ khóc.Khóc để vơi buồn để đỡ nhớ.
Một bàn tay với bật đèn trong phòng nhỏ.
-Sao tối thế Yuko-Chris hỏi.Nhỏ lau vội những dòng nước mắt, tươi cười
-ah, tại mệt quá nên quên bật
-Yuko-Chris
–huh?-nhỏ ngước lên
Chris tiến đến ôm nhỏ vào lòng nhẹ nhàng nói:
-Yuko, khóc đi
-Chris nói gì vậy, Yuko hem sao đâu-Yuko tính đẩy Chris ra nhưng Chris ôm chặt hơn
-Chris bik mà, Yuko khóc đi.Chris bik Yuko rất nhớ mọi người và nhất là……Hoàng Tử đúng hok haizz……… đành hi sinh bờ vai vậy –Chris nói
-Chris……..hức….hức….hu’ oà….Yuko..hu hu buòn lắm….hức Yuko rát nhớ mọi người………. -Nhỏ khóc khóc để với nỗi buồn, khóc đỡ đau vì vết thương chưa lành……… Khóc nhỏ khóc, rồi ngủ lúc nào hok hay, nhỏ cứ khóc là ngủ.
Chris bế nhỏ nằm xuống, kéo chăn đắp cho nhỏ rồi quay ra tắt điện Chris thì thầm:
-ngủ đi em gái, Hoàng Tử đã giao Yuko cho Chris vì thế cố len Yuko nhé
———————————–
2 tuần sau……………..
Nhỏ dậy từ sớm, nhỏ đã bắt đầu học thói quen này khi mới qua đây.
-Đi nào Yuko
-uk, chào hai bác
-uk
-là vậy nè ……… Ezumy bình tĩnh nói bla …..bla….
Ryank tóm tắt là thế nì Ichi là con một của một gia đình quyền quý, câu là một hotboy nhưng hok phải vì thế mà cậu kênh kiệu, Ichi rất hòa đồng, thường giúp đỡ người khác,trên môi cậu ta lun nở một nụ cười….. nói chung lại câu ấy cái gì cũng tốt trừ một điều là lăng nhăng (thế nhưng điểm này các nàng vẫn hok chú ý mà vẫn đâm đầu vào)
-nói chung là tốt-Ezumy kết thúc = 1 câu như thế
-thế hơn Chris hok
-cái nì thì hem bik nữa, 2 người ngang ngửa quá mà, cả hai là bạn thân nên ít ai so sánh
-dù gì cậu ta cũng là một người tốt……..-nhỏ nói thầm
-nói gì thế?
-hok ko
-ah mà khi nào Ezumy chỉ cho Yuko bik Ichi nhé?
-huh?-Ezumy tròn mắt -cậu ấy ngồi trên cậu mà
-hả?-Yuko ngạc nhiên nhìn lên , một cậu bạn ngồi bàn trên với khuôn mặt rất ư là baby…. Bông Ichi quay lui sau, nhìn nhỏ và cười ….trò này xưa rùi, mật ngọt chết rui nhưng làm sao chết nhỏ………nhỏ cười lại
Ichi thoáng ngạc nhiên, ít ai được Ichi “tặng” nụ cười mà còn giữ được bình tĩnh như nhỏ này, lại còn cười lại nữa chứ, nụ cười của nhỏ đẹp thật làm Ichi ngây ra vài giây(tại trong lớp nhỏ ít cười quá mà nói thẳng là chưa bao giờ cười lun)(ở lớp nì tại nhỏ hok wen ai thui, ở lớp cũ thì toe toét cả ngày)
-Cám ơn vì đã cứu tôi!
-hok sao, bạn bè mà
rồi im lăng cả hai hok bik nó gì.Ichi mở lời trước
-dù gì tôi cũng là ân nhân của cô bạn, cô đãi tôi một bữa cơm trưa, oki
-ok
nhỏ quay sang hok để ý tụi trong lớp đang nhìn nhỏ .hok nhìn hok được “con nhỏ nì ngày này sao khác vạy”
Thiếu
Thiếu
Quay lại chuyện tcvv của nhỏ và Ichi.Hôm nay là một ngày mưa. Sau trận mưa dai dẳng bầu trời trong xanh. Nhỏ đang bị Ichi kéo đi.
-uầy, đi đâu đấy?-Yuko hỏi
-đến rùi!-Ichi thả tay nhỏ ra
Nhỏ nhìn quanh, nhỏ đang đứng trước một cây cổ thụ to sau trường, cây xanh, tán rất rộng,nghe mấy anh chj đàn trước đồn rằng, chỉ cần tỏ tình trước cây này thì nhất định sẽ hạnh phúc
-này sao đưa Yuko đến đây?-nhỏ thắc mắc
-Yuko, thật ra….ichi…Ichi….-Ichi ngập ngừng
-Thật ra Ichi bị cà lăm hả -Yuko chọcg rôi
-hok phải-Ichi đỏ mặt nhưng rồi chợt nghiêm mặt
-Ichi thik Yuko, làm bạn gái Ichi nhé
-Ichi….-Yuko ngạc nhiên
-hok càn Yuko trả lời ngay đâu, Ichi sẽ chờ -Ichi định bỏ đi thì yuko ngăn lại
-hok , ichi, để yuko nói.Chuyện này Ichi rất cần câu trả lời mà
-uk
-Thật ra Yuko xin lỗi………
-tại sao? Yuko chưa có người yêu mà, xin Yuko hãy 1 lần tiếp nhận tình cảm của ichi, Ichi đối với Yuko là thật lòng, Ichi hok xem Yuko như những cô gái khác đâu mà……..
-Ichi, minhf thật ra đã có người yêu
-hả? yuko đừng nói dối
-Ichi-nhỏ nhìn thảng vào mắt Ichi-mình chỉ xem Ichi là bạn thôi, xin lỗi……………- nhỏ nói rồi khóc, quay lưng bỏ đi ………. quá khứ một lần lặp lại……….Ngày đó nhỏ đã làm hoàng Thiên đau khổ………….nhỏ du học cũng vì cảm thấy có lỗi với Hoàng Thien ……….và bây giờ nhỏ hok mún điều đó lập lại một chút nào………………
Ầm……….. sét đánh, bầu trời đen kịt lại , mưa bắt đầu rơi.Ichi vẫn ngồi đó thẫn thờ …………..Mưa làm áo của Ichi ướt đẫm………
Một người che mưa cho Ichi
-đã nói rồi mà hk chịu nghe.Tôi nói Yuko hok thể iu cậu mà
-Tại sao/ chẳng lẽ cô ấy lại có người yêu, sao tôi chưa bao giờ được bik-Ichi đấm mạnh dưới đất
-yuko sang đây để quên thì tại sao lại cho cậu bik chứ. Đứng dậy nếu cậu là con tra.-Chris quay lưng bước đi
Ichi đứng dậy thất thểu bước theo Chris
Chris ném cho Ichi một bộ quần áo rồi đẩy Ichi vào phòng tắm.
chris đang ngồi uống một ly cà phê nóng thì Ichi đi ra
-nào, cho tôi bik chuyện của yuko
-…………….-chris nở một nụ cười rồi cho kể cho Ichi bik những gì mà mình bik bla bla
-Hok ngờ Yuko là người kiên cường như vậy
-tất nhiên, em gái tao mà
-mà Yuko đang ở đâuì
-hok bik, tao nhờ Ezumi tìm giừm rùi
-uk…..có lẽ tao đã sai
-iu hok phải là sai….. mày chỉ sai vì hok bày tỏ đúng lúc thui
-là sao?
-Lẽ ra vào ngày noen mày nên bày tỏ, lúc đó nàng cảm động quá mới nhận lời chứ, hôm nay chả có gì đặc biệt, lại mưa nữa, mà Yuko ghét nhất là mưa
-uk, mày chí lí-Ichi vỗ vai Chris, hai thàng ngồi cười
-Thế thôi, ngày mai gặp lại yuko mày phải cười đêý nhá, tao hok mún yuko bùn đâu-Chris nói một câu trước khhi tống thằng bạn ra khỏi nhà
-bik rùi, nói hoài……
………2 năm trôi qua………………
Nhỏ hok còn là cô nhok ngây thơ hồi nào nữa mà đã là một tiểu thư 18 tuổi rồi( vưỡn còn nhỏ chán)
Nhỏ dậy sớm nhưng Chris còn dậy sớm hơn.
-Yuko này, Chris đi trước nha
-uk-nhỏ nói thắc mắc vì sao trông Chris vội vậy, còn sớm mà.Chả là hôm nay Chris nói có buổi học mặt bạn gì đó, và bắt Yuko đi cho bằng được
7h!oki, xuất phát…….
Nhỏ đang đứng trước một ngôi biệt thự lớn….. có nhầm hok, hình như biệt thự này hok phải của nhà Chris , nhỏ đã bik hết các biệt thự của nhà Chris rùi mà ……… thắc mắc thì thắc mắc nhưng nhỏ vẫn bấm chuông………. Có người ra mở, nhỏ đơ người mất mấy giây, thốt không nên lời
-Giang, Giang-Linh ôm chầm lấy nhỏ .Nhỏ cũng vyui mừng hok kém, tay bắt mặt mừng với con bạn
-Sao mày lại ở đây
-suỵt khoan thắc mắc, đi theo tao-Linh lôi nhỏ vòa trong
-tèn ten
Cái gì thế này : Phong-Vũ-Minh THiên-Mai-Hoàng Thiên còn có cả Chris nữa, hok thiếu một ai
-ANh Vũ -Giang ôm chầm lấy vũ. Mọi cảm xúc trong lòng vỡ òa ra, như lâu nay nó đã bị nén chặt vậy,nhỏ nhận ra rằng mọi người vãn lun trong lòng nhỏ
-em gái, em xink ra rồi đấy
-Em rất nhớ anh
-Anh cũng vậy-Vũ vuốt tóc nhỏ
-Cô dạo này bớt lùn rùi nhỉ-Hoàng Thiên chọc nhỏ. Giang khẽ lườm Hoàng Thiên
-cậu vẫn còn cái tính nói xóc người khac hả, muins chết hok?
-mún
Nhỏ lao ra rượt theo đánh Hoàng Thiên. Cả hai cảm nhận ra rằng , đã thoải mái hơn trước, hok còn khổ đau như trước, không còn oán hận, hok còn luyến tiết….
Rầm !!! Nhỏ đụng phải một người
Ngước lên nhìn nhỏ nhận ra đó là một người-mà-ai-cũng-bik-là-ai-đấy
-Hoàng Tử!!! -Nhỏ ngạc nhiên, nước mắt cũng tự nhiên tuôn trào
-ngốc! hok định ngồi đó khóc chứ
-hok, hok-nhỏ đưa tay lau nước mắt -em hok sao-nhỏ nói rồi đứng dậy
sau bữa ăn nhỏ cùng Hoàng Tử đi dạo ……Nhỏ sợ, sợ mình sẽ hok cầm lòng được…………..
-Anh thấy em đã tốt hơn rất nhiều
-uk
-Em đã có thể đối xử bình thường với Hoàng Thiên
-vâng
-Em, chẳng lẽ em hok có gì để nói với anh -Hoàng Tử quay sang cầm lấy vai nhỏ nhìn thẳng vào mắt nhỏ.Nhỏ lảng tránh nhìn đi hướng khác
-Thôi được rồi-Hoàng Tử bất lực , buông nhỏ ra, Hoàng Tử chợt thấy đau nhói…………….
Hoàng tử quay lưng bước đi . Bỗng dừng lại rồi nói đủ để cho nhỏ nghe thấy:
-Chúc em hạnh phúc
Nhỏ bật khóc.Chạy theo Hoàng Tử.Nhỏ ôm Hoàng Tử sau lưng, thật chặt
-Hoàng Tử , em …. em yêu anh , em…………..-Hoàng Tử quay lưng đặt tay lên môi nhỏ
-anh chỉ cần có thế -rồi Hoàng Tử ôm nhỏ vào lòng sau đó đặt lên môi nhỏ một nụ hôn dài, nụ hôn đầy nước mắt……..nước mắt hạnh phúc………
Ngày 1 tháng 6 năm 2009
………………Và cả hai đã tìm thấy nhau ……..Như câu chuyện cổ tích Công **** và Hoàng Tử………………..
……….Trang nhật kí Hoàng Tử đóng lại………..
………….Mở ra một trang nhật kí mới…….. nhật kí prince &princess…………..
Cuộc sống mới lại bắt đầu……………………
—————–The end——————–







